“Dì không nhìn xem tôi là ai, tôi là thiên tài nhi đồng trên trời
dưới đất không gì không làm được” Hứa Kiến Quân bữu môi.
“Ừm, anh trai cháu rất lợi hại, anh ấy là bậc thầy ma thuật,
hacker còn là bậc thầy thôi miên” Kiến Dao nghiêm túc nói.
“Bậc thầy thôi miên?” Khóe miệng Ngọc Thủy co rúm lại: “Anh
trai cháu biết thôi miên à?”
“Cô của anh trai cháu là giáo sư thôi miên, đương nhiên anh trai
cháu cũng biết” Kiến Dao ngọt ngào ngây thơ nói.
Gương mặt Ngọc Thủy trở nên trắng bệch, không nghĩ tới đứa
bé sáu tuổi lại lợi hại như thế.
Quả nhiên là người nhà họ Lục không thể khinh thường. “Con
người tôi không đọc nhiều sách lắm, cái gì cũng không hiểu, chỉ
biết hầu hạ người khác, thực sự là hâm mộ những người sinh ra
trong gia đình giàu có như các cháu”
“Dì à, con người sinh ra học thức đều không quan trọng, quan
trọng nhất là thiện lương, không làm chuyện xấu” Hứa Kiến
Quân chậm rãi nói.
Khóe miệng Ngọc Thủy giật giật, cố lộ ra nụ cười giả tạo. Tên
nhóc này giống như hoài nghỉ cô ta, xem ra cô ta phải nằm chắc
thời gian hành động, trước khi người của nhà họ Đỗ phát hiện,
hoàn thành nhiệm vụ.
Sau khi cô ta rời đi, Hứa Kiến Quân lập tức dẫn theo em gái đi
tìm bố ma vương, nhắc nhở mọi người cẩn thận người phụ nữ
này.
Buổi tối, trên sân thượng cao ốc Vân Đỉnh, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-bao-boi-cua-luc-tong/3352963/chuong-2285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.