Hy Nguyệt xoa đầu cô ấy: “Nếu thằng bé thực sự làm chuyện có
lỗi với em, chị và anh trai em sẽ là người đầu tiên không tha cho
cậu ấy, cho dù là em họ chị, cũng không tha thứ. Người nào
cũng không được bắt nạt Sênh Hạ nhà chúng ta”
Từ lúc cô nhóc này lựa chọn đứng bên cô và Lục Lãnh Phong,
cô đã muốn thay thế chức trách của người mẹ, che chở cô ấy cả
đời.
Lục Sênh Hạ khịt mũi: “Nếu anh Chấn Diệp thực sự lừa em, em
sẽ khổ sở muốn chết”
Một chút giảo hoạt xuất hiện trong mắt Hy Nguyệt: “Như vậy đi,
chúng ta thử thằng bé nhé?”
“Thử thế nào ạ?” Lục Sênh Hạ mở to mắt nhìn.
Hy Nguyệt dán sát vào cô ấy nói thầm mấy câu, cô ấy hơi do dự:
“Nếu anh Chấn Diệp biết rõ, có thể trách em hay không?”
“Yên tâm, không liên quan tới em, là chị làm, thằng bé muốn
trách thì trách chị” Hy Nguyệt nhún vai, cho dù thế nào đều là
em họ 'phạm sai lần trước, cô làm như vậy về tình có thể tha
thứ.
Lần này Lục Sênh Hạ yên tâm.
Buổi tối, Hy Nguyệt quyết định dẫn theo em trai đến quán
bat.
Đỗ Chấn Diệp ít khi tới quán bar, nhưng Hy Nguyệt muốn cậu ta
đi cùng, sao cậu ta có thể từ chối?
“Chị, không phải là chị cãi nhau với anh rể đấy chứ?”
Ồ... Âm ï mấy câu, cho nên tối hôm nay, chị muốn tới đây tìm
niềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-bao-boi-cua-luc-tong/3352959/chuong-2281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.