“Cô Lục, cô trăm ngàn lần đừng vì chuyện này mà giận tôi, được
không? Tôi cũng không biết vì sao cậu chủ lại chạy tới ôm lấy
tôi. Tuy bình thường cậu chủ út rất thích thân thiết với đám
người giúp việc, nhưng chưa từng quấy rầy tôi..” Cô ta muốn nói
lại thôi.
Lục Sênh Hạ co rúm kịch liệt: “Cô có ý gì?”
“Cậu chủ út trẻ tuổi anh tuấn, lại dịu dàng đa tình, phụ nữ ái mộ
anh ấy là chuyện rất bình thường, cho dù vì anh ấy phá thai, bị
đuổi ra khỏi nhà họ Đỗ cũng là cam tâm tình nguyện” Ngọc Thủy
nhỏ giọng nói.
Lục Sênh Hạ vô cùng kinh ngạc: “Cô đang nói linh tinh gì đấy”
“Cô Lục, có phải cô không hiểu cậu chủ út một chút nào hay
không?” Ngọc Thủy trợn mắt nhìn.
Trong lòng Lục Sênh Hạ nổi lên động đất cấp mười hai, cô ấy
thực sự không hiểu Đỗ Chấn Diệp, bọn họ ở chung thời gian rất
ngắn, phần lớn thời gian đều trao đổi trên mạng.
“Cô muốn nói anh Chấn Diệp là người rất hoa tâm, trêu hoa
ghẹo nguyệt ở khắp nơi sao?”
Ngọc Thủy vội vàng che miệng lại: “Cô coi như tôi chưa nói gì
cả, nếu không thì tôi chắc chắn sẽ bị bà chủ giết chết” Sau khi
cô ta nói xong, vội vàng rời đi nhanh như chớp.
Gương mặt Lục Sênh Hạ trắng bệch, ngay cả môi cũng mất đi
màu sắc.
Anh Chấn Diệp sẽ là người xấu xa như vậy sao?
Cô ấy không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-bao-boi-cua-luc-tong/3352958/chuong-2280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.