Chương trước
Chương sau
“Cô Lục, cô trăm ngàn lần đừng vì chuyện này mà giận tôi, được

không? Tôi cũng không biết vì sao cậu chủ lại chạy tới ôm lấy

tôi. Tuy bình thường cậu chủ út rất thích thân thiết với đám

người giúp việc, nhưng chưa từng quấy rầy tôi..” Cô ta muốn nói

lại thôi.

Lục Sênh Hạ co rúm kịch liệt: “Cô có ý gì?”

“Cậu chủ út trẻ tuổi anh tuấn, lại dịu dàng đa tình, phụ nữ ái mộ

anh ấy là chuyện rất bình thường, cho dù vì anh ấy phá thai, bị

đuổi ra khỏi nhà họ Đỗ cũng là cam tâm tình nguyện” Ngọc Thủy

nhỏ giọng nói.

Lục Sênh Hạ vô cùng kinh ngạc: “Cô đang nói linh tinh gì đấy”

“Cô Lục, có phải cô không hiểu cậu chủ út một chút nào hay

không?” Ngọc Thủy trợn mắt nhìn.

Trong lòng Lục Sênh Hạ nổi lên động đất cấp mười hai, cô ấy

thực sự không hiểu Đỗ Chấn Diệp, bọn họ ở chung thời gian rất

ngắn, phần lớn thời gian đều trao đổi trên mạng.

“Cô muốn nói anh Chấn Diệp là người rất hoa tâm, trêu hoa

ghẹo nguyệt ở khắp nơi sao?”

Ngọc Thủy vội vàng che miệng lại: “Cô coi như tôi chưa nói gì

cả, nếu không thì tôi chắc chắn sẽ bị bà chủ giết chết” Sau khi

cô ta nói xong, vội vàng rời đi nhanh như chớp.

Gương mặt Lục Sênh Hạ trắng bệch, ngay cả môi cũng mất đi

màu sắc.

Anh Chấn Diệp sẽ là người xấu xa như vậy sao?

Cô ấy không thể tin được.

Cô ấy gần như đã quên mình đi trở về như thế nào, đi tới cửa

phòng thì gặp Hy Nguyệt.

Thấy bộ dạng thất hồn lạc phách của cô ấy, Hy Nguyệt biết cô

ấy còn đang xoắn xuýt chuyện ở vườn hoa.

Đi vào phòng, cô rót hai ly nước trái cây, đưa một ly cho cô ấy.

“Sênh Hạ, chuyện ở vườn hoa có điểm kỳ lạ, Chấn Diệp sẽ

không làm ra loại chuyện như thế, em phải tin tưởng thăng bé.”

Lục Sênh Hạ rủ mắt xuống, lông mi dày đậm tạo thành bóng mờ

thê lương dưới mí mắt: “Chị dâu, chị cũng không tiếp xúc nhiều

với anh ấy, sao biết được anh ấy là người như thế nào”

Hy Nguyệt mỉm cười: “Có câu gọi là trong nhà chưa tỏ, ngoài

ngõ đã tường, người ngoài cuộc tỉnh táo người trong cuộc u mê,

em ở bên trong, rất dễ bị tình cảm ảnh hưởng tới phán quyết,

nhưng chị là người ngoài cuộc, sẽ thấy rõ ràng hơn. Trước đây

chị cũng y như em, cảm thấy Lãnh Phong là cậu chủ ăn chơi,

thực ra anh ấy còn rất ngây thơ”

Lục Sênh Hạ bĩu môi: “Anh cả em vốn ngây thơ, bên cạnh chưa

từng có phụ nữ, trước đây em còn hoài nghỉ giới tính của anh ấy

có vấn đề. Anh Chấn Diệp thì khác, bên cạnh anh ấy chắc chăn

có nhiều phụ nữ”

Hy Nguyệt uống một ngụm nước trái cây.

Lục Lãnh Phong thực sự khác với những người đàn ông khác,

anh có bệnh không tiện nói ra, nếu không trinh tiết chưa chắc đã

còn, dù sao đàn ông đều là động vật suy nghĩ bằng nửa thân

dưới.

Cô ôm lấy vai Lục Sênh Hạ: “Có người từng nói với chị, lỗ tai sẽ

lừa người, đôi mắt cũng sẽ lừa người, chỉ có trái tim sẽ không lừa

người. Em phải học cách dùng trái tim để cảm nhận”

Lục Sênh Hạ dựa đầu vào trong lòng cô: “Nếu cảm nhận sai rồi

thì làm sao bây giờ ạ?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.