Lúc xế chiều máy bay tới thành phố Tinh Không.
“Anh Chấn Diệp.” Lục Sênh Hạ vui vẻ vẫy tay với cậu ta. Đỗ
Chấn Diệp xoa đầu cô ấy đầy cưng chiều: “ thêm rồi”
“Người ta còn đang phát triển mà” Cô ấy làm mặt quỷ. “Cậu, đợi
sang năm cô út đến nước An Kỳ, hai người có thể mỗi ngày ở
bên nhau. Cậu trăm ngàn lần không được bắt nạt cô đâu đấy...
Cô là người được cưng chiều nhất nhà chúng cháu” Hứa Kiến
Quân nghiêm túc nói.
Kiến Dao ở bên cạnh gật đầu nói: “Đúng vậy, người nào muốn
bắt nạt cô út, sẽ bị bố mẹ cháu đá ra khỏi hệ ngân hà”
Đỗ Chấn Diệp cười: “Các cháu yên tâm, cậu sẽ chăm sóc cô ấy
thật tốt, nhất định sẽ không bắt nạt cô ấy”
Đôi mắt đen tuyền của Hứa Kiến Quân khẽ chớp, tiếp tục nói:
“Cậu út và mợ cháu cũng sẽ tới nước An Kỳ, cậu út muốn tới
trường y Harvard đào tạo chuyên sâu, vốn định đi vào năm nay,
nhưng mợ út sắp sinh em bé, phải đợi mợ ấy sinh cục cưng
xong, mới có thể cùng qua đó”
Cậu bé nói xong, lộ ra chút tiếc nuối: “Đáng tiếc, cục cưng nhỏ
sinh ra xong thì tới nước An Kỳ, không thể chơi cùng bọn con”
Hy Nguyệt ôm vai cậu bé: “Không sao, có rảnh chúng ta sẽ tới
nước An Kỳ thăm bọn họ, con có thể trở về thăm các bạn nhỏ
lúc trước”
Đi tới nhà họ bà cụ Đỗ tự mình ra cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-bao-boi-cua-luc-tong/3352944/chuong-2272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.