Lục Sênh Hạ cười hì hì nói: “Cho dù có tự tin là tốt, nhưng ứng
xử cũng phải có tự mình hiểu lấy. Bà thứ nhất không còn zin, thứ
hai không có diện mạo, thứ ba không có gia thế, thứ tư không có
văn hóa, có cậu chủ nhà giàu nào sẽ để ý tới bà? Ngoại trừ bố
ngốc đôi mắt không được tốt, bị người ta lừa gạt ra, những
người khác thực sự sẽ không ngốc như vậy đâu”
Tư Mã Ngọc Như sắp hộc máu tới nơi: “Mẹ là mẹ ruột của con,
con hạ thấp mẹ xuống như vậy, thực sự tốt sao?” “Lời thật thì
khó nghe nhưng mà có lợi, thực ra lựa chọn lúc trước của bà là
chính xác, sai là bà không chịu thỏa mãn, cần quá nhiều thứ. Bà
vốn có thể sống an nhàn trải qua cuộc sống gia đình tạm ổn của
bà, hưởng thụ sủng ái của bố, khiến bác gái giận gần chết.
Nhưng bà lại cứ muốn tranh giành tài sản, phải làm Võ Tắc
Thiên, kết quả đào hố vùi mình” Lục Sênh Hạ chậm rãi nói.
Tư Mã Ngọc Như hộc máu một lần nữa, trước mắt có một đám
ngựa chạy qua. Cô ta chưa bao giờ cảm thấy mình sai, người
không vì mình trời tru đất diệt. Binh sĩ mà không muốn làm
nguyên soái, thì không phải binh lính tốt. Cô ta muốn giành mọi
thứ, nếu không có con tiện nhân Hy Nguyệt cản đường cô ta, nói
không chừng cô ta đã thành công.
“Chẳng phải lúc đó Hy Nguyệt cũng giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-bao-boi-cua-luc-tong/3352600/chuong-2245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.