Chương trước
Chương sau
Tư Mã Ngọc Như ở bên ngoài đợi tới mức không kiên nhẫn. Bảo

vệ không cho cô ta đi vào, đúng là bực bội. Cuối cùng Lục Sênh

Hạ cũng đi ra: “Rốt cuộc là bà tìm tôi có chuyện gì?”

“Có phải là bố con đang ở bên trong hay không?” Tư Mã Ngọc

Như hỏi.

“Đúng vậy, làm sao?” Lục Sênh Hạ cố giả ngu.

Tư Mã Ngọc Như tức giận liếc cô ấy một cái: “Cho dù thế nào

mẹ cũng là mẹ ruột của con, mẹ mà sống không tốt, đối với con

cũng không có ưu đãi gì. Cả nhà Y Hạo Phong có thể đối xử tốt

với con được sao, còn không phải coi con như người ngoài.”

“Thôi đi, bà chạy tới đây là muốn châm ngòi ly gián à?” Lục

Sênh Hạ hừ lạnh một tiếng.

“Mẹ nói cho con biết, tổ chim bị phá thì trứng chim còn nguyên

vẹn được không? Mẹ mà sống không tốt, con cũng đừng mơ

sống tốt. Gần đây mẹ và bố con náo loạn một chút nên có mâu

thuẫn nhỏ, con tìm cơ hội nói giúp. mẹ mấy câu. Bây giờ mẹ

không có suy nghĩ gì, chỉ muốn sống tốt với bố con thôi” Tư Mã

Ngọc Như nói.

“Nếu lúc trước bà nghĩ như vậy, bây giờ vẫn còn ở nhà họ Lục

ăn sung mặc sướng r ục Sênh Hạ cười nói với giọng mỉa mai:

“Bà chính là không thấy rõ hiện thực, vẫn luôn cho rằng mình có

con trai thì có thể tranh giành tài sản, con trai ở nhà họ Lục

nhiều, thêm một đứa cũng không nhiều lắm, mà thiếu một đứa

cũng không ít lắm”

“Được rồi, con đừng ở đây nói mát, quở trách mẹ nữa” Tư Mã

Ngọc Như thở hổn hển nói.

Lục Sênh Hạ giơ tay lên vỗ bả vai cô ta: “Thực ra tôi cũng không

hi vọng bố vứt bỏ bà. Nhưng hiện thực bày ra ngay trước mắt,

bố muốn quay trở về nhà ở, mà bà ấy à, đã không còn khả năng

về nhà họ Lục, bà cảm thấy hai người còn có khả năng ở bên

nhau sao?”

Khóe miệng Tư Mã Ngọc Như như bị ong vò vẽ đốt, gân như

lệch tới mang tai.

“Cả nhà họ Lục đều bị cả nhà Y Hạo Phong chiếm lấy, đúng là

quá đáng ghét”

“Là bà tự mình tạo nghiệt, rõ ràng có thể có vị trí riêng, cần gì

phải làm chuyện xấu để bị đuổi đi” Lục Sênh Hạ thở dài, cô ấy

lực bất tòng tâm.

Tư Mã Ngọc Như bĩu môi: “Chuyện đã thành ra như vậy nói

những lời này có ích lợi gì, con phải nghĩ biện pháp giúp mẹ hợp

lại với bố nhé”

“Hợp lại thì có ích lợi gì? Bà lại không thể chuyển vào nhà họ Lục

ở” Lục Sênh Hạ nhún vai.

Tư Mã Ngọc Như có chút buồn bực: “Vậy con nghĩ biện pháp

giúp mẹ quay về nhà họ Lục một lần nữa không được sao?

Không phải bình thường con có nhiều ý tưởng xấu lắm à?”

“Tôi có thể có biện pháp nào, nếu sau khi rời đi có thể thay đổi

hoàn toàn, thành thật ứng xử, nói không chừng còn có cơ hội

quay về. Nhưng bà cứ muốn làm mấy chuyện xấu, không chịu

yên tĩnh một chút nào, còn kéo cả nhà chú năm liên lụy vào. Bà

không biết bây giờ chú ấy hận bà cỡ nào, quả thực là hận bà tới

mức nghiến răng nghiến lợi, nếu để bà tiến vào nhà họ Lục, chú

ấy chắc chắn sẽ mỗi ngày ở đại sảnh tĩnh tọa thị uy. Chuyện này

còn chưa đáng giận nhất, đáng giận nhất chính là bà còn thành

lập một nhóm kẻ thứ ba, cổ vũ những người này gây chuyện,

khiến tất cả chú thím đều có ý kiến với bà. Nếu mời dự họp hội

nghị gia đình để bỏ phiếu, nhất định sẽ toàn bộ không thông qua”

Hai tay của Lục Sênh Hạ vòng quanh ngực, trầm giọng thở dài.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.