Lục Sênh Hạ làm mặt quỷ: “Cuối cùng em cũng hiểu rõ vì sao có
một số người có chỉ số thông minh nhi đồng. Nhà họ Lục chúng
ta có gen tốt cũng không kế thừa được. Một người IQ cao và
một người có chỉ số thông minh thấp chỉ thích hợp sinh con gái,
như vậy mới có thể tổng hợp lại gen của hai người, đạt tới trang
bị tối ưu, em chính là kết quả như vậy”
Mà đương nhiên Tư Mã Ngọc Thanh là thứ phẩm.
Đương nhiên là Tư Mã Ngọc Thanh không biết, cô ấy đang nói
tới mình.
Nhưng mà cậu bé cũng biết mình là người có chỉ số thông minh
nhi đồng.
“Bố mẹ em có chỉ số thông minh không cao, cho nên chỉ số
thông minh của em rất bình thường. Nhưng mà thực ra dì út của
em rất thông minh, bà ấy thông minh hơn mẹ nhiều, chuyện gì
cũng làm được. Nếu bà ấy còn sống thì tốt quá”
Hy Nguyệt xoa đầu cậu bé: “Người nhà Tư Mã không ngốc chút
nào, chỉ là tâm tư không dành trên chính đạo. Một người ngu
ngốc sẽ không làm ra được nhiều chuyện như vậy”
“Nói cũng đúng. Có một số người chỉ thích đi đường ngang ngõ
tắt, hơn nữa loại người này còn rất nhiều” Lục Sênh Hạ gật đầu.
“Sở dĩ con người và động vật khác nhau, chính là vì sẽ nghĩ ra
rất nhiều biện pháp. Mà động vật chỉ biết thỏa mãn sinh tôn.
Muốn nhiều hơn, tất nhiên sẽ sinh ra dục vọng tham lam”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-bao-boi-cua-luc-tong/3352593/chuong-2238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.