Chương trước
Chương sau
Lục Sênh Hạ làm mặt quỷ: “Cuối cùng em cũng hiểu rõ vì sao có

một số người có chỉ số thông minh nhi đồng. Nhà họ Lục chúng

ta có gen tốt cũng không kế thừa được. Một người IQ cao và

một người có chỉ số thông minh thấp chỉ thích hợp sinh con gái,

như vậy mới có thể tổng hợp lại gen của hai người, đạt tới trang

bị tối ưu, em chính là kết quả như vậy”

Mà đương nhiên Tư Mã Ngọc Thanh là thứ phẩm.

Đương nhiên là Tư Mã Ngọc Thanh không biết, cô ấy đang nói

tới mình.

Nhưng mà cậu bé cũng biết mình là người có chỉ số thông minh

nhi đồng.

“Bố mẹ em có chỉ số thông minh không cao, cho nên chỉ số

thông minh của em rất bình thường. Nhưng mà thực ra dì út của

em rất thông minh, bà ấy thông minh hơn mẹ nhiều, chuyện gì

cũng làm được. Nếu bà ấy còn sống thì tốt quá”

Hy Nguyệt xoa đầu cậu bé: “Người nhà Tư Mã không ngốc chút

nào, chỉ là tâm tư không dành trên chính đạo. Một người ngu

ngốc sẽ không làm ra được nhiều chuyện như vậy”

“Nói cũng đúng. Có một số người chỉ thích đi đường ngang ngõ

tắt, hơn nữa loại người này còn rất nhiều” Lục Sênh Hạ gật đầu.

“Sở dĩ con người và động vật khác nhau, chính là vì sẽ nghĩ ra

rất nhiều biện pháp. Mà động vật chỉ biết thỏa mãn sinh tôn.

Muốn nhiều hơn, tất nhiên sẽ sinh ra dục vọng tham lam” Hy

Nguyệt chậm rãi nói.

“Em không nghĩ ra, không lo ăn không lo mặc, còn có thể †ùy

tâm sở dục tiêu tiền, chẳng lẽ còn chưa thể thỏa mãn? Cần phải

cao cao tại thượng, làm Võ Tắc Thiên?” Lục Sênh Hạ bĩu môi.

Hy Nguyệt cười nói: “Vấn đề này chỉ sợ phải đi hỏi Võ Tắc

Thiên, làm thái hậu người ta đều không thỏa mãn, cứ muốn làm

hoàng đế. Nhưng mà bà ấy là kiêu ngạo của phụ nữ chúng ta,

trước không có ai sau này cũng chẳng tìm thấy, trên dưới năm

nghìn năm chỉ xuất hiện một nữ hoàng đế như vậy”

Bên thành phố Long Minh.

Tư Mã Ngọc Như lại đến chỗ em trai.

Cô ta đã biết Lục Vinh Hàn về nhà họ Lục.

“Minh Thịnh, làm sao bây giờ, anh ấy thực sự không cần chị

nữa, có lẽ anh ấy đã chuẩn bị cả hai tay, kết hôn với Thượng

Quan Yến Nhị, hoặc là tái hôn với Y Hạo Phong” Tư Mã Minh

Thịnh thở dài: “Lúc trước chị đăng ký kết hôn với anh ta sớm

một chút, thì chính là vợ trên pháp luật của anh ta, anh ta muốn

vứt bỏ chị đều không thể vứt bỏ được, cũng không thể kết hôn

với người khác. Bây giờ phiền phức lớn rồi”

Mã Trúc Mai bĩu môi: “Theo em thấy, chị đi tìm Sênh Hạ đi, dù

sao cũng là con gái chị, anh rể lại rất thương con bé. Nếu con bé

có thể ở bên cạnh nói giúp chị, nói không chừng anh rể sẽ mềm

lòng”

Vừa nhắc tới Lục Sênh Hạ, Tư Mã Ngọc Như lại vô cùng tức giận.

“Con sói mắt trắng đó, khuỷu tay rẽ ra tận ngoài. Nếu lúc trước

nó đứng cùng chiến tuyến với chị, giúp đỡ chị, chị đã sớm đánh

bại Hy Nguyệt và Lục Lãnh Phong. Chị nuôi nó nhiều năm như

vậy, sao nó lại đứng về phía người ngoài như thế”

“Đều nói con gái là con người ta không sai, hơn nữa từ nhỏ con

nhóc đó đã quỷ kế đa đoan, có lẽ nó chỉ suy nghĩ cho mình” Mã

Trúc Mai nói: “Không phải Sênh Hạ đính hôn với con trai nhà họ

Đỗ sao? Nhà họ Đỗ nâng niu nó trong lòng bàn tay còn không

phải nhìn trúng quyền thế của nhà họ Lục. Hơn nữa tên kia còn là

em họ ruột của Hy Nguyệt. Con bé đi theo chị làm ầm ï, nhỡ đâu

chị binh bại sập thành, nhà họ Đỗ sẽ không cần nó nữa, chẳng

là giỏ trúc múc nước công dã tràng sao?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.