Lục Lãnh Phong cười, ôm cô từ trên thảm tiến vào trong lều.
Sáng ngày hôm sau bà cụ gọi điện thoại tới, bảo bọn họ về nhà.
Hy Nguyệt đoán rằng là chuyện có liên quan tới Lục Vinh Hàn.
“Bà nội là muốn chúng ta về nhà bàn chuyện của bố, anh nên
suy nghĩ thật kỹ. Anh là người nắm quyền, chuyện này do anh
định đoạt”
Lục Lãnh Phong không trả lời, môi mỏng căng lên thành một
đường thẳng, nhìn vô cùng nghiêm túc.
Về đến nhà, bọn nhỏ chạy về phía bà cụ.
“Bà cụ, ngày hôm qua bọn cháu chơi đùa vô cùng vui vẻ” “Lát
nữa nói cho cụ nghe các cháu đã chơi những gì nhé.” Bà cụ
cười nói.
“Được ạ” Kiến Dao gật đầu.
Vú em dẫn bọn họ đi lên lầu.
Bà cụ gọi những người khác vào trong phòng họp.
“Bố các cháu đã tách ra với Tư Mã Ngọc Như, bây giờ cũng
không còn nhiều tuổi nữa, cần người chăm sóc, luôn để thằng
bé ở bên ngoài, bà cũng lo lắng”
Hy Nguyệt nói theo lời bà ấy: “Bà là muốn bố trở về nhà ở đúng
không ạ?”
Bà cụ gật đầu nói: “Mẹ các cháu đã đồng ý, bà muốn hỏi một
chút ý của các cháu”
“Cháu không có ý kiến, bố đã lớn tuổi, nên ở nhà hưởng thụ
sum vầy với gia đình” Hy Nguyệt nói.
Lục Lãnh Phong nhíu mày: “Trở về thì được, ở biệt thự bên
cạnh, không có quy củ, nhà họ Lục không phải là nơi nói đến là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-bao-boi-cua-luc-tong/3351681/chuong-2235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.