Bà ấy cũng không phải không thể không có ông ấy, những ngày
sống không có ông ấy cũng rất thư thái, vô dục vô cầu...
“Henry là người tốt” Lục Vinh Hàn mấp máy môi, không nói nữa.
Ông ấy cũng không biết nên nói gì, giữa ông ấy và Y Hạo.
Phong giống như đã cách nhau rất xa, muốn ở bên nhau một lần
nữa, không dễ dàng.
Sau khi đưa Y Hạo Phong trở về, ông ấy trở về nhà mình. Tư
Mã Ngọc Như đang ở nhà đợi ông ấy, đã chuyển hết đồ của
mình trở về.
“Vinh Hàn, anh đi đâu thế? Gọi điện cho anh anh cũng không
nghe máy, không phải là anh đi hẹn hò với người phụ nữ khác
đấy chứ?”
“Hẹn hò thì thế nào? Có liên quan gì tới cô?” Lục Vinh Hàn tức
giận nói.
Gương mặt Tư Mã Ngọc Như lúc trắng lúc xanh.
“Không phải chúng ta đã làm lành rồi sao?”
“Chúng ta sẽ không làm lành, cô nên nhanh rời đi đi” Tâm trạng
của Lục Vinh Hàn không được tốt lắm, giọng điệu nói chuyện
cũng có chút bực bội Tư Mã Ngọc Như nghe thấy thế, lập tức
khóc lên. “Vinh Hàn, sao anh có thể đối xử với em như vậy? Một
ngày vợ chồng trăm ngày ân ái, cho dù em phạm phải chút sai
lầm, anh cũng không thể níu chặt em không buông như vậy
được”
†ôi muốn níu chặt cô không buông, là tôi phát hiện chúng ta
không thích hợp” Lục Vinh Hàn nói. Khóe miệng Tư Mã Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-bao-boi-cua-luc-tong/3351676/chuong-2232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.