Chương trước
Chương sau
Bà ấy cũng không phải không thể không có ông ấy, những ngày

sống không có ông ấy cũng rất thư thái, vô dục vô cầu...

“Henry là người tốt” Lục Vinh Hàn mấp máy môi, không nói nữa.

Ông ấy cũng không biết nên nói gì, giữa ông ấy và Y Hạo.

Phong giống như đã cách nhau rất xa, muốn ở bên nhau một lần

nữa, không dễ dàng.

Sau khi đưa Y Hạo Phong trở về, ông ấy trở về nhà mình. Tư

Mã Ngọc Như đang ở nhà đợi ông ấy, đã chuyển hết đồ của

mình trở về.

“Vinh Hàn, anh đi đâu thế? Gọi điện cho anh anh cũng không

nghe máy, không phải là anh đi hẹn hò với người phụ nữ khác

đấy chứ?”

“Hẹn hò thì thế nào? Có liên quan gì tới cô?” Lục Vinh Hàn tức

giận nói.

Gương mặt Tư Mã Ngọc Như lúc trắng lúc xanh.

“Không phải chúng ta đã làm lành rồi sao?”

“Chúng ta sẽ không làm lành, cô nên nhanh rời đi đi” Tâm trạng

của Lục Vinh Hàn không được tốt lắm, giọng điệu nói chuyện

cũng có chút bực bội Tư Mã Ngọc Như nghe thấy thế, lập tức

khóc lên. “Vinh Hàn, sao anh có thể đối xử với em như vậy? Một

ngày vợ chồng trăm ngày ân ái, cho dù em phạm phải chút sai

lầm, anh cũng không thể níu chặt em không buông như vậy

được”

†ôi muốn níu chặt cô không buông, là tôi phát hiện chúng ta

không thích hợp” Lục Vinh Hàn nói. Khóe miệng Tư Mã Ngọc

Như như bị ong vò vẽ đốt, gần như lệch tới mang tai.

“Chúng ta đều đã là vợ chồng già, còn có gì thích hợp hay.

không thích hợp. Anh chính là nhìn trúng Thượng Quan Yến Nhị,

thay lòng đổi dạ đúng không?”

“Cô coi như tôi thay lòng đổi dạ đi” Lục Vinh Hàn cứng rắn nói.

Từ nhỏ ông ấy đã cố chấp, một khi làm ra quyết định sẽ khó thay

đổi.

Tư Mã Ngọc Như cảm thấy như sấm sét giữa trời quang, đã

muốn chết tâm rồi.

“Anh không cần em nữa, em sẽ đi chết, anh thực sự muốn thấy

em tự tử sao?”

“Cô đây là muốn chơi một khóc hai nháo ba thắt cổ với tôi sao?

Cô nên biết tôi ghét nhất loại phụ nữ nào” Lục Vinh Hàn nhíu

mày.

Tư Mã Ngọc Như không có biện pháp, đành phải chơi xấu.

“Đã muộn rồi, tôi không muốn nhiều lời, lên đi ngủ”

Con hồ ly tinh Thượng Quan Yến Nhi, cô ta sẽ không bỏ qua cho

Thượng Quan Yến Nhi.

Lục Vinh Hàn châm một điếu xì gà, ngồi ở trên ghế sô pha: “Cô

đã thích ngôi nhà này, tôi sẽ để lại cho cô, tuổi già của cô tôi sẽ

sắp xếp ổn thỏa”

Lúc này Tư Mã Ngọc Như mới phát hiện, một khi người đàn ông

lật mặt, thì rất vô tình. Một khi thay lòng, cho dù tám con ngựa

đều không kéo lại được.

Cô ta vốn cho rằng cho dù cô ta làm gì, ông ấy đều không rời bỏ

cô ta, hóa ra cô ta sai rồi, cô ta nghĩ hay quá.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.