Chương trước
Chương sau
Nếu bà ấy còn nguyện ý tha thứ cho ông ấy, tiếp

nhận ông ấy, Ông ấy sẽ làm một người chồng tốt lần nữa.

Thần kinh toàn thân Tư Mã Ngọc Như đều đang giật giật. “Vậy

em thì sao, vì bọn họ, anh muốn vứt bỏ em à? Em không danh

không phận đi theo bên cạnh anh nhiều năm như thế, còn sinh

một trai một gái cho anh, cho dù không có công lao cũng có khổ

lao, anh nói vứt bỏ em, thì vứt em sao? Chẳng lẽ anh không có

một chút tình cảm nào với em nữa rồi hả?”

¡ rồi tôi sẽ chăm sóc cô, cô làm nhiều chuyện có lỗi như thế, vốn

nên tiếp nhận trừng phạt, tôi có thể khiến bọn họ không đi truy

cứu cô, cho cô hưởng thụ lúc về già” Lục Vinh Hàn nói.

Tư Mã Ngọc Như cảm thấy như sấm sét giữa trời quang. “Anh

nói dễ nghe như vậy, thực ra là vì nhìn trúng Thượng Quan Yến

Nhi, ghét bỏ em già, không cân em nữa có đúng không?”

Nhắc tới chuyện này, Lục Vinh Hàn có chút tức giận: “Tôi và

Thượng Quan Yến Nhi không có một chút quan hệ gì, là cô tự

suy nghĩ miên man, còn làm ra một đống chuyện”

“Em rời khỏi nhà nhiều ngày như vậy, anh ngay cả một cuộc

điện thoại cũng không có, sao em có thể không suy nghĩ miên

man?” Tư Mã Ngọc Như khóc nói: “Anh nói muốn dẫn em đi, trải

qua thế giới chỉ có hai chúng ta, nhưng mà anh không chịu kết

hôn với em, vẫn luôn không cho em một danh phận. Mỗi ngày

em đều lo được lo mất, không có một phút đồng hồ an tâm. Mọi

chuyện em làm căn bản không phải vì cái gọi là gia sản, em chỉ

muốn đường đường chính chính trở thành vợ của anh. Chẳng lẽ

như vậy cũng sai sao? Anh cảm thấy em rời khỏi nhà họ Lục,

nên im lặng, nước sông không phạm nước giếng với Hy Nguyệt.

Nhưng anh có biết hay không cô ta tự mình nói cho em biết, chỉ

cần cô ta còn là bà chủ của nhà họ Lục, thì tuyệt đối sẽ không

đồng ý cho anh cưới em. Sở dĩ bà cụ đề xuất yêu cầu như vậy,

chắc chắn cũng vì Hy Nguyệt và Y Hạo Phong đứng phía sau

xúi giục.”

Cho dù cô ta chết cũng phải kéo Hy Nguyệt và Y Hạo Phong làm

đệm lưng, sẽ không để bọn họ sống ngày lành.

Lục Vinh Hàn lắc đầu: “Không cho tôi cưới cô, đó là di mệnh của

ông cụ, không phải Hy Nguyệt và Hạo Phong xúi giục”

“Nhưng mà Hy Nguyệt tự mình nói cho em biết, anh hẳn là biết,

cô ta là người phụ nữ rất có tâm cơ. Mà Y Hạo Phong, bà ta

cũng hận em như vậy, sao có thể cho phép anh sống hạnh phúc.

Em vốn không muốn thứ gì cả, chỉ muốn rời xa tất cả phân

tranh, nhưng chính vì vậy, mới lại bắt đầu tranh đấu với bọn họ.

Em có thể thề với trời, mỗi một câu em nói đều là thật, nếu em

nói dối, sẽ bị trời giáng sấm sét đánh chết”

Tư Mã Ngọc Như dựng hai tay lên thê, những thứ như lời thề cô

ta chưa bao giờ tin, nếu thề có tác dụng mà nói, đã không cần

pháp luật.

Lục Vinh Hàn im lặng.

“Cô đi ra ngoài trước đi, tôi muốn một mình im lặng một lát”

“Em không đi, em muốn ở cùng với anh, hôm nay em sẽ về nhà ở,

sẽ không rời khỏi anh nữa, nếu anh không cần em nữa, em sẽ tự

tử” Tư Mã Ngọc Như chơi xấu.

Lục Vinh Hàn thở dài một hơi: “Ngọc Như, những lời tôi nói với cô

lúc đầu đều là lời nói thật, tôi thực sự muốn về nhà họ Lục, còn

chuyện mà cô nói, tôi sẽ hỏi mẹ tôi rõ ràng”

“Anh hỏi bà cụ, bà cụ sẽ nói cho anh nghe chân tướng sao? Bà ta

vốn không thích em, một lòng đều hướng về Hy Nguyệt và Y Hạo

Phong, tất nhiên sẽ che chở cho bọn họ” Tư Mã Ngọc Như nói.

“Vậy cũng đợi tôi biết rõ mọi chuyện rồi nói sau” Lục Vinh Hàn

nhíu mày.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.