Chương trước
Chương sau
Tư Mã Ngọc Như tức tới mức toàn thân đều đang run lẩy bẩy, tế bào đều sắp bùng nổ.

Cô ta sẽ không bỏ qua cho người phụ nữ này, nhất định phải khiến Thượng Quan Yến Nhi không chịu nổi.

Hy Nguyệt và Lục Lãnh Phong đứng ở xa nhìn.

“Tư Mã Ngọc Như chắc chẳn không nghĩ tới chính là, mình sẽ có một ngày như vậy đúng không? Cho nên mới dám không kiêng nể gì gây sóng gió”

“Ngày lành của cô ta tận rồi” Lục Lãnh Phong nói với giọng điệu mỉa mai

Hy Nguyệt bưng chén rượu trong tay lên lắc một lát, chất lỏng màu đỏ. tươi ở bên trong giống như máu.

“Khiến cô ta nếm thử cảm nhận của mẹ cũng được.”

Chuyện này nhanh chóng lan truyền khắp giới nhân vật nổi

tiếng.

Hai người bọn họ vừa trở về, Lục Sênh Hạ lập tức chạy tới:

“Anh cả, chị dâu, em nghe nói bố rất thân thiết với Thượng Quan

Yến Nhị, có phải là thật hay không?”

“Quả nhiên là chuyện tốt không truyền ra cửa, chuyện xấu

truyền ngàn dặm” Hy Nguyệt chu môi: “Bọn chị vừa mới về đến

nhà, đều đã truyền tới lỗ tai của em.”

“Mọi người đều đang bàn tán xôn xao, còn nói cô ta ra tay với

mẹ, hai người âm ïrất lớn” Lục Sênh Hạ nói.

“Chị không biết bố đang hẹn hò với Thượng Quan Yến Nhi, bọn

họ chỉ cùng nhau tham dự tụ hội mà thôi. Bây giờ Thượng Quan

Yến Nhỉ là người đại diện cho sản phẩm mới của công ty bố,

cùng bố tham dự buổi tụ họp là chuyện vô cùng bình thường.

Mẹ nhỏ không hỏi xanh đỏ. trắng vàng đã chạy tới ầm ï một trận,

kết quả khiến bố tức giận rời đi.” Hy Nguyệt nhẹ nhàng bâng

quơ giải thích.

“Thượng Quan Yến Nhi là đại mỹ nhân đứng đầu được giới giải

trí công nhận, bố sẽ không thực sự bị cô ta mê hoặc đấy chứ?”

Lục Sênh Hạ lộ ra chút lo lắng, cô ấy còn trông cậy ông ấy làm

lành với bác gái

“Bố đã tách ra với Tư Mã Ngọc Như, muốn tìm vợ một lần nữa,

cũng là chuyện rất bình thường, chúng ta đừng nên quản quá

nhiều, dù sao cũng không quản được." Hy Nguyệt chậm rãi nói

Hai tay của Lục Sênh Hạ vòng quanh ngực: “Bố đúng là ung

dung thản nhiên, lập tức tìm người phụ nữ trẻ tuổi như vậy.

Uổng công em còn rất tích cực, khuyên bảo ông ấy tái hôn với

bác gái.”

Hy Nguyệt ôm vai cô ấy: “Bây giờ mẹ rất tốt, có bố hay không

đều. không sao cả, bị ông ấy lạnh nhạt nhiều năm như vậy, cũng

đã quen

không có sự tồn tại của ông ấy. Nhưng mẹ nhỏ thì khác, đối với

cô ta mà nói phần đả kích này giống như sấm sét giữa trời

quang”

“Đã sớm khuyên bà ta đừng quậy, bà ta không chịu nghe, vẫn

luôn cho rằng bố bị bà ta nắm ở trong lòng bàn tay, có thể để

mặc bà ta muốn làm gì thì làm. Bây giờ khiến bà ta nhận rõ sự

thật, cũng là một chuyện tốt, sau này bà ta sẽ không quậy nối

nữa” Lục Sênh Hạ chậm rãi nói. Biển khố vô tận, quay đầu lại là

bờ, loại người giống như mẹ, không ép. tới vách núi, cô ta

không tỉnh ngộ.

Môi mỏng của Lục Lãnh Phong nhếch lên ý cười giễu cợt: “Mọi

chuyện vừa mới bắt đầu, trò hay còn ở phía sau, sẽ không bình

ổn nhanh như. vậy”

Hy Nguyệt cũng nghĩ như thế, Tư Mã Ngọc Như là người phụ nữ

nhất quyết không tha, sao có thể dễ dàng tha cho bố và Thượng

Quan Yến Nhi?

“Quậy tới quậy lui, cuối cùng người xui xẻo chắc chắn là bà ta.

Còn không bằng thay đổi hoàn toàn, ứng xử một lần nữa, tranh

thủ sự tha thứ của bố.” Lục Sênh Hạ bĩu môi nói.

“Nếu cô ta là người biết nhân nhượng cho khỏi phiền, đã không

tới nông nỗi này” Hy Nguyệt nhún vai.

Tư Mã Ngọc Thanh chạy từ trên cầu thang xuống: “Dượng thân

thiết với đại minh tinh Thượng Quan Yến Nhi, muốn vứt bỏ cô

sao?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.