Hai người quấn quýt trong giây lát, Tô Kỷ lại phải đi ngay. Tuy họ có một tuần chuẩn bị di tản, nhưng họ lại không rõ số lượng kim cự thú tràn vào nhiều ít ra sao, nên hầu như không có thời gian xả hơi.
Hơn nữa, việc tổ chức di tản cũng gặp không ít khó khăn, Tô Kỷ còn phải trấn an nhóm cư dân, thật ra anh bận rộn đến mức thở không ra hơi, nhưng lại lo lắng cho Tuyên Tử Phương, nên vẫn cố dành chút thời gian đến thăm cậu một lát.
Thấy Tuyên Tử Phương khỏe mạnh lại còn vui vẻ, Tô Kỷ cũng thấy yên tâm phần nào. Hai người trao nhau một nụ hôn sâu nóng bỏng, rồi anh rời đi ngay.
Chờ Tô Kỷ đi xa, Michelle mới giả vờ quay lại văn phòng, vẻ mặt như muốn nói "tôi không biết không thấy gì hết", vừa mở cửa thì nghe tiếng Tuyên Tử Phương gọi mình: "Cô Michelle lại đây giúp tôi với!"
"Tư lệnh đi rồi sao?" Michelle cố ý hỏi.
Môi Tuyên Tử Phương còn sưng, Michelle cứ nhìn chằm chằm môi cậu như thế, còn băn khoăn nghĩ ngợi điều gì nữa, khiến cậu hơi xấu hổ, nhưng nhịn xuống, bình tĩnh hỏi: "Tư lệnh nói còn một số cư dân chưa tập hợp được, công tác tìm kiếm đến đâu rồi?"
Michelle không đùa giỡn nữa, nghiêm túc đáp: "Tạm thời chưa có tin tức gì về họ. Đội tuần tra vẫn đang tìm kiếm, có tin gì họ sẽ báo cáo ngay lập tức."
"Ok. Hiện tại chúng ta có bao nhiêu người?"
"Năm mươi người, số còn lại dưới sự quản lý của tư lệnh Tô."
"Tốt, năm mươi người là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-y-cau-dan/4062007/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.