Tuyên Tử Phương chỉ ngủ được ba bốn tiếng là tỉnh, trong lòng còn lo lắng nhiều chuyện nên ngủ không ngon giấc.
Cậu dụi mắt xuống giường, bốn bề yên tĩnh, Tô Kỷ đã rời đi từ lâu, Nháo Nháo vẫn còn ngủ, chỉ có người máy A Nha nghe tiếng động của Tuyên Tử Phương mới chạy đến, nói: "Chào buổi sáng ông chủ."
"Chào buổi sáng A Nha." Tuyên Tử Phương gật đầu, ngồi xuống ghế ăn.
Cơ giáp vỗ bụng mình một cái, sau đó lấy ra từ bụng mình một đĩa thịt xông khói, một đĩa trứng cuộn nấm, mấy lát bánh mì nướng, còn thêm một ly sữa tươi, nói: "Tư lệnh muốn ngài ăn nhiều hơn."
Tuyên Tử Phương nghe ngữ điệu không chút cảm xúc của cơ giáp, rõ ràng là đang quan tâm mà cứ như là ra lệnh, khiến cậu cảm thấy hơi buồn cười, nhưng giờ cười ha hả như thế thì không hay cho lắm. Vì thế, cậu bình tĩnh gật đầu, đáp: "Tôi biết rồi, cảm ơn cậu."
Ánh mắt cơ giáp sáng lên, lại lấy một đĩa bánh ngọt đặt lên bàn, sau đó mới tà tà trở về phòng chăm sóc Nháo Nháo.
Tuyên Tử Phương nhìn đĩa bánh ngọt, không biết nên vui hay nên buồn.
Ăn sáng xong, Tuyên Tử Phương đến trụ sở Cục Quân nhu, tuy bây giờ đổi tên thành "Trạm giới thiệu hôn nhân", nhưng thực ra nơi đây vẫn là trụ sở hậu cần của quân khu.
Bình thường rảnh rỗi mới lạm quyền để làm việc mình yêu thích, nhưng vào thời khắc quan trọng như bây giờ, Tuyên Tử Phương không muốn làm phiền Tô Kỷ.
Cậu đi thẳng đến phòng làm việc ở tầng trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-y-cau-dan/4062006/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.