Biệt thự nhà họ Tô tọa lạc trên sườn núi, xung quanh là rừng cây um tùm tươi tốt quanh năm, nhìn từ xa giống như một tòa thành của một người trong giới quý tộc, cực kỳ tráng lệ, xa hoa.
Lục Cảnh Đàn cảm thán nói: "Mỗi lần đến đây tôi đều choáng ngợp trước khung cảnh xinh đẹp này. Tôi cứ thắc mắc mãi không biết có đoàn làm phim nào đã đến đây xin thuê làm phim trường chưa."
Tô Kỷ chống cằm nhìn ra ngoài cửa xe, mặt không đổi sắc nói: "Xin lỗi làm anh thất vọng, cũng bình thường thôi."
Tuyên Tử Phương nhìn thấy căn biệt thự thì kinh ngạc đến mức không nói thành lời.
Mười phút sau xe đến nơi. Một vài người hầu đứng nghiêm trang trước cổng chính, cúi đầu chào đón bọn họ. Càng đi vào bên trong, Tuyên Tử Phương càng có cảm giác bản thân đang lạc vào một phim trường thực thụ, toàn căn biệt thự được xây dựng và trang trí theo phong cách cổ điển. Bên trong trưng bày nhiều tác phẩm nghệ thuật nổi tiếng, nhưng không đem đến cảm giác kệch cỡm của bọn trưởng giả học làm sang, thay vào đó, mỗi tác phẩm nghệ thuật được trưng bày đều rất tinh tế, mang giá trị thẩm mĩ cao, nhìn rất thích mắt.
Quản gia đưa ba người đến phòng khách, vừa mới ngồi xuống đã có người đem cà phê nóng lên phục vụ. Quản gia nhà họ Tô nói chuyện chậm rãi, giọng điệu trầm ổn, ngay cả khi nói chuyện với Tô Kỷ cũng không nhiệt tình hay vui vẻ là bao, phong cách làm việc rất nghiêm túc, chuyên nghiệp. Mà Tô Kỷ dường như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-y-cau-dan/4061978/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.