Dương Thế Minh đầu chảy ba vạch hắc tuyến. Cô không thể so sánh anh với thứ khác ngoài chó sao?
Không đúng, cô không được mang anh ra để so sánh mới đúng!
Lập tức trong đầu hiện ra viễn cảnh một bầy chó lúc nhúc, hai con chó to bự cùng với một lũ chó con. Thật... Thật con mẹ nó xúc động!
Anh thoáng chốc khẽ rùng mình, rời bỏ nơi đẫy đà, mở đôi mắt nâu đỏ nhìn chằm chằm cô.
Lúc này, Triệu Thiên Thiên mới trừng mắt nhìn anh, sửa lại quần áo chỉnh chu, tiếp tục tán gẫu cùng Triệu Thiên Kỳ.
"A, Thiên nhi, là thế sao? Em làm anh thực lo lắng"
Thiên Kỳ thở phào một hơi đầy nhẹ nhõm, anh khẽ cười. Nói đùa, cô cùng Dương Thế Minh sao có thể hòa thuận cùng ở chung một chỗ được???
Chỉ nghe được giọng nói trong veo như nước của Thiên Thiên từ đầu dây bên kia truyền đến:
"Thiên Kỳ ca ca, anh đừng lo lắng cho em, sẽ tổn hại đến sức khỏe. Em sống vẫn rất tốt, bên cạnh em lúc nào cũng có một con chó quấy rầy, không nhàm chán! "
Thiên Kỳ thoải mái dựa lưng vào ghế, đôi mắt khép hờ nhớ đến khuôn mặt xinh đẹp kia, nhịp tim liền không ngừng đập loạn. Anh nhớ cô, thực sự là nhớ cô đến phát điên rồi.
"A, vậy em phải cảm ơn con chó nhỏ đó khi nó chịu làm bạn với tiểu thư bướng bỉnh như em. Còn nữa, cũng đừng gần chó quá. Nó rất bẩn và hôi hám, em sẽ bị chết ngạt"
Triệu Thiên Thiên ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-xin-dung-roi-xa-anh/2146868/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.