"Cháu thấy sao?" Sau khi ông nội Lâm thấy Lâm Vĩnh Mặc ngồi xuống, chỉ chỉ khung hình phía sau anh, khoe khoang dương dương tự đắc. Lâm Vĩnh Mặc nhìn theo tay của ông thì thấy một khung ảnh nạm vàng bên trong có một bản vẽ. Bản vẽ phác họa cuộc sống nông thôn, nhìn thấy rất rõ ràng, hình ảnh cũng rất chân thật, ngay cả anh cũng nhịn không được mà hãm sâu vào nó. Không cần phải nói, đây nhất định là bà xã của anh vẽ rồi.
"Thấy rồi ông nội. Vẽ không tệ đấy chứ, hôm nào để cháu dâu ông vẽ một bức tranh nửa người cho ông, ông cảm thấy thế nào?"
"Không cần hôm nào, buổi trưa hôm nay luôn đi."
Đối với quyết định của ông nội, Lâm Vĩnh Mặc và Hoàng Hân Nguyệt không có phản đối. Cuộc sống vợ chồng nhiều năm cộng thêm trải qua nhiều đau khổ như vậy, ngay cả Quỷ Môn quan bọn họ cũng đã đi qua. Cho nên, bây giờ bọn họ càng thêm quý trọng cuộc sống tốt đẹp như vậy, cảm giác xung quanh bọn họ đều là nhàn nhạt ấm áp.
"Được, ông nội. Buổi trưa ông ngủ một giấc. Khi tỉnh lại chúng ra sẽ tiếp tục vẽ tranh."
Đối với đề nghị của Hoàng Hân Nguyệt, ông nội Lâm chỉ gật đầu một cái. Nếu như mới vừa rồi là Lâm Vĩnh Mặc nói ra, không biết có phản đối hay không, nhưng mà nhất định ông sẽ nói mấy câu.
"Ăn cơm đi, thức ăn nguội rồi, không thể để chắt ông đói bụng được." Ông nội Lâm nói xong cũng bắt đầu động đũa, ở trước mặt ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-xau-thanh-vo-hien/2708329/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.