Hoàng Hân Nguyệt lôi kéo Lâm Vĩnh Mặc, trên mặt nụ cười lặng lẽ nói: "Nhà mới của chúng ta cách Lâm gia cũng không xa, đều là nằm trong chung cư." Vẻ mặt Lâm Vĩnh Mặc cưng chiều, mỉm cười gật đầu một cái, bày tỏ anh đã sớm biết.
Cha Hoàng giải thích với mẹ Hoàng xong, lúc này mới quay đầu nhìn lại Lâm Vĩnh Mặc còn đang đứng, tức giận nói: "Để đồ xuống đi, mời ngồi."
"Cha mẹ, đây là quà tặng Vĩnh Mặc mua cho hai người." Hoàng Hân Nguyệt vừa nhìn thấy mẹ Hoàng thì kích động khóc. Kiếp trước, cô nhìn thấy bởi vì chuyện này mà mẹ Hoàng lo lắng bạc tóc, cha Hoàng cũng lo lắng cơ thể mệt muốn chết đi. Kiếp này, cha mẹ còn khỏe mạnh, ngay cả tóc cũng là đen bóng, cô có thể không kích động sao.
"Để xuống đi." Ba Hoàng nói xong, Lâm Vĩnh Mặc đặt lễ vật lên bàn. Mẹ Hoàng rót trà cho họ, bốn người đã ngồi xuống ghế.
"Hai đứa bắt đầu gặp gỡ từ khi nào? Tại sao lại biết nhau? Người nào giới thiệu?"
"Ba mẹ, con....." thấy ba Hoàng hỏi Lâm Vĩnh Mặc giống như thẩm vấn phạm nhân, Hoàng Hân Nguyệt hạ quyết tâm nhắm mắt lại, nín thở lại hô lên: "Chúng con đã có em bé."
Nói xong toàn bộ thế giới an tĩnh lại, Hoàng Hân Nguyệt mở mắt, chỉ thấy ba mẹ Hoàng đen mặt gắt gao trợn mắt lườm cô một cái, sau đó nhìn qua Lâm Vĩnh Mặc. Lâm Vĩnh Mặc sờ đầu vợ của mình, trong lòng vừa cảm động, lại đau lòng, đây nhà vợ của anh lớn lên, hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-xau-thanh-vo-hien/2708292/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.