Một lúc sau, Kim Nhân trở về với trên tay cầm ba con gà rừng. Vô Ưu ngạc nhiên tự hỏi.
"Hắn không phải muốn nuốt sống đấy chứ?"
Thấy Vô Ưu ngơ ngác nhìn, Kim Nhân không khỏi cóc đầu cô một cái. Dịu dàng nói.
- Đang nghĩ việc bậy bạ gì chứ? Chiều nay chúng ta sẽ ăn gà rừng nướng. Nàng nếm thử tay nghề của ta đi!
Nói rồi hắn xoăn tay áo bắt đầu làm gà, Vô Ưu không khỏi kinh ngạc. Lại gần nhỏ giọng hỏi vì không muốn Kiến Dương nghe thấy.
- Ngươi thật sự là rắn đấy chứ?
Mùi thơm đặc trưng trên người của Vô Ưu bay vào khoang mũi, khiến cho Kim Nhân không khỏi nuốt nước miếng. "Nàng đây là muốn câu dẫn ta sao? Ta thật chịu không nổi nha! Nếu không phải thân thể nàng còn nhỏ, ta thật sự phải làm thịt nàng". Nhưng hắn dĩ nhiên là sẽ không cho Vô Ưu biết suy nghĩ của mình, hắn cười cười, cũng dùng giọng thật nhỏ nói.
- Vậy nàng có muốn ta biến hình không?
Vô Ưu hoảng sợ vội lùi lại, lắc tay và cả đầu lia lịa. "Đừng nha! Đừng nha! Biến thành rắn ta sẽ ngất xỉu mất. Ta sợ rắn!"
Thấy biểu hiện của cô hắn không khỏi thất vọng. "Nàng sợ rắn như vậy thì liệu nàng sẽ thích hắn không?" Vô Ưu cũng thấy Kim Nhân thay đổi sắc mặt, nghĩ là hắn buồn vì mình sợ bản thể của hắn nên vỗ vai an ủi.
- Ta không chỉ sợ rắn mà còn sợ rất nhiều động vật khác như rết, bò cạp, sâu... thậm chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-uu-ta-doi-bung-roi/2583758/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.