Vô Ưu trở về hang động, tìm một chổ vắng vẽ nào đó treo trên cây nằm ngủ. Cô không thể ở gần mấy con khỉ quá, phải cách ba bước chân. Ngủ chung bầy khó mà cách nên mới phải ngủ chổ vắng vẽ thôi. Nhưng mà hôm nay cô không muốn ngủ, chuyện lúc chiều gặp Tôn Ngộ Không cô cứ không an tâm làm sao. Cô nghĩ có lẽ nên rời khỏi hoa quả sơn đi ra ngoài tìm xem, cũng tránh được lão già khỉ kia.
Vì thế, cô rón rén nhẹ nhàng trong đêm tối chạy vụt khỏi hoa quả sơn. Với kỷ năng của khỉ cộng thêm kỷ năng của mèo, cô nhanh nhẹn chuyền từ cành cây này qua cành cây khác, cảnh giác nguy hiểm, an toàn rời khỏi hoa quả sơn. Sau đó, chui vào không gian ngủ một giấc, sáng ra ngoài tiếp tục rà soát tìm kiếm.
Tôn Ngộ Không trở về, đã thay đổi hình dạng khiến bầy khỉ một phen tâm nở hoa. Đại vương đẹp trai ra rồi! Bắn tim bắn tim. Đá lông nheo đá lông nheo. Khá là phiền, hắn bèn bay đi nơi khác, định tìm Vô Ưu thì đột nhiên phát hiện cô đã biến mất khỏi hoa quả sơn. Hắn nghĩ hay là hôm qua hắn làm cô sợ rồi nên bỏ đi. Hắn chỉ muốn chọc ghẹo cô chút thôi. Không ngờ cô bỏ đi thật! Hắn phải đi tìm cô!
Nhưng mà hắn tìm kiếm khắp cả ngọn núi, thậm chí cả bán kính mấy trăm km cũng không thấy bóng dáng của cô đâu. Hắn tự hỏi làm sao cô có thể đi nhanh như thế. Cô đâu có cân đẩu vân như hắn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-uu-ta-doi-bung-roi/2583712/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.