Sáng hôm sau, Vô Ưu bị ánh nắng chiếu vào mặt tĩnh lại. Bên cạnh đã không còn Lâm Hàn Ngôn, nhìn xung quanh cũng không thấy hắn. "Không lẽ hắn đã rời đi rồi?" Cô thở dài "như vậy cũng tốt!"
Nhưng khi cô đứng lên thì dẫm phải một mảnh ngọc bội, cô nhặt lên xem, thấy trên đó có khắc chữ Ngôn. Nghĩ là của hắn đánh rơi, bèn bỏ vào người, mai mốt gặp lại sẽ trả hắn. Cô đi ra ngoài vươn hai tay, uốn éo thân mình một chút, sau đó bỏ đi. Cô không biết khi cô vừa đi khỏi, một bóng người từ một góc khuất bước ra. Đó là Lâm Hàn Ngôn.
Đêm qua, hắn hoàn toàn không ngủ, ôm cô suy nghĩ suốt cả đêm. Hắn còn gánh nặng thù nhà, nợ nước trên vai. Cô lại là con gái nuôi kẻ thù của hắn, hai người đứng hai phe đối lập. Trừ khi Nguyệt Diên Đức chịu quy phục hắn, nếu không hắn phải tiêu diệt họ. Hắn không biết phải làm sao, giữa trách nhiệm và nàng hắn không biết phải lựa chọn như thế nào?
Cuối cùng, hắn đã quyết định muốn làm việc lớn không thể để việc nam nữ thường tình cản trở. Nếu như nàng sau này không xen vào cuộc chiến giữa hắn và Nguyệt gia, hắn nhất định vĩnh viễn sẽ không thương tổn nàng. Sau khi lấy lại giang sơn, hắn sẽ cưới nàng làm hoàng hậu. Còn nếu nàng cản trở hắn...hắn không biết sẽ phải làm gì nàng?
Trời còn chưa sáng, hắn đã bỏ đi nhưng đi được một đoạn hắn lại thấy tim đau nhói. Hắn không thể để nàng một mình nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-uu-ta-doi-bung-roi/2583653/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.