Vô Ưu thức dậy thì trời đã dần tối, ngực cũng đã bớt khó chịu rất nhiều. Chợt nhớ về mọi chuyện xảy ra cô không khỏi cười khổ. Càng cảm thấy căm ghét Vạn Vương hơn, nghĩ thầm.
"Được lắm! Nếu ngươi muốn ta phải lẳng lơ trước đàn ông thì ta sẽ lẳng lơ cho ngươi xem. Ta sẽ không vì việc đó mà cảm thấy hổ thẹn."
Ngày hôm sau, cô lại vui vẽ đi học bình thường. Được Tề Cảnh Tuyên đón đi học, mà trong Tề Cảnh Tuyên hôm nay có gì đó khác khác, nhưng khác điểm nào thì Vô Ưu cũng không biết. Cô vẫn học tập vui đùa với bạn bè như bình thường. Hôm nay lại đến ngày cô trực nhật, nhưng hễ thấy Vô Ưu quét lớp là sẽ có mấy bạn trai ga lăng ra dành chổi quét cho cô hà. Dù trong cô như 10 tuổi nhưng được cái vô cùng đáng yêu. Lại hay giúp đỡ bạn bè, không ai mà không thích.
Trong lớp cô nhỏ bé nhất nên được sắp xếp ngồi bàn nhất, vị trí cạnh cửa sổ đối diện bàn giáo viên. Vị trí này so với kiếp trước có khác, kiếp trước bốn năm trung học cơ sở cô không bao giờ ngồi bàn nhất. Nhưng kiếp này, vào lớp sáu cô đã ngồi bàn nhất rồi. Ai bảo cô ăn hoài mà không lớn làm chi.
Một bạn gái ngồi cạnh cô cũng nhỏ con, nhưng người ta ngực cũng phát triển đầy đặn. Tươi cười lấy ra cho cô máy quyển tập của ba môn ngày hôm qua, cho cô mượn về nhà chép bài tại hôm qua cô nghỉ. Bởi từ khi hai người ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-uu-ta-doi-bung-roi/2583638/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.