Cha mẹ cô ngẫm lại một chút, điều Vô Ưu nói quả là không sai. Họ đã chết một lần rồi, lần này cũng xem như là một kiếp mới. Không còn quan hệ gì với gia tộc họ Hoàng nữa. Vô Ưu thấy cả nhà đều không còn ý kiến gì nữa, bèn quay sang tên thủ lĩnh nói.
- Thế nào? Ngài thủ lĩnh. Nhiệm vụ của ta ngài có tiếp nhận không?
Nãy giờ hắn cũng đã quan sát rồi. Vô Ưu thân hình tuy nhỏ nhưng tuyệt đối không nhỏ tuổi. Cậu bé mười mấy tuổi gọi là Thành còn gọi cô là chị. Mà hình như trong nhà đều nghe theo ý kiến cô cả, ngay cả vị tiểu thư tên Lung Linh này nữa. Chà chà... nếu hắn muốn lấy được vợ thì trước hết phải lấy lòng cô em vợ này đây. Hắn tươi cười, vui vẽ nói.
- Dĩ nhiên là tiếp nhận rồi. Nhưng mà thù lao tại hạ sẽ không nhận tiền, mà muốn các vị đáp ứng cho tại hạ một điều kiện.
Nhìn ánh mắt hắn nhìn chị Linh, Vô Ưu đã phần nào đoán ra điều kiện hắn muốn là gì. Nhưng cô sẽ không đáp ứng đâu, hắn muốn cua chị Linh thì phải xem chị Linh có đồng ý không đã. Kiếp này chị Linh đã không còn như kiếp trước dễ dàng bị trai đẹp dụ dỗ rồi. Cô lập tức nói.
- Không được!
Hắn kinh ngạc hỏi.
- Tiểu thư chưa biết tại hạ ra điều kiện gì sao đã vội từ chối?
Vô Ưu lắc đầu.
- Điều kiện gì cũng không. Nếu ngài muốn đạt được điều gì đó thì tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-uu-ta-doi-bung-roi/2583592/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.