Lão nhân a a cười, vô thức lắc đầu nói: " Ngươi đang nói hươu nói vượn, bùn đất ma giới cực bắc rõ ràng đều màu đen…"
Một chữ " đen" vừa mới nói ra, lão nhân bỗng nhiên cảm thấy không đúng, nhanh chóng ngẩng đầu, chợt nghe được Tiểu Trúc khẽ kêu một tiếng: " Nguyên lai cấu kết Cửu Thiên Huyền Nữ, phong ấn Phượng Hoàng Thần đúng là ngươi, đúng hay không!"
Lão nhân còn chưa kịp suy nghĩ rõ ràng, bỗng nhiên nghe sự oan khuất lớn như vậy, nhất thời nóng nảy, làm sao còn kịp nghĩ lại, bật thốt lên nói: " Lão phu rõ ràng không đáp ứng…"
Lời này chỉ nói được một nửa, lão nhân rốt cuộc phản ứng, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Tiểu Trúc, trên mặt Tiểu Trúc ý cười doanh doanh, đang nhìn lão nhân hì hì cười: " Lão nhân gia, ngươi lộ tẩy rồi nga…"
Lão nhân nhìn nàng chằm chằm hồi lâu, bỗng nhiên ngẩng đầu lên cười ha ha, một trận cười này cao vút trong mây, khí lực mười phần, phảng phất chấn đến cả ngọn núi run nhè nhẹ, thanh âm kia dị thường vang rền, làm sao còn giống như là một lão nhân già yếu sắp xuống lỗ? Thân thể hắn ưỡn thẳng, nếp nhăn trên mặt đã phai nhạt, mặc dù quần áo rách rưới, nhưng bỗng nhiên có một cỗ khí chất hoa quý khó có thể hình dung ở trên người toát ra, giờ phút này, có lẽ ai nhìn thấy hắn, cũng sẽ không thể nghĩ hắn là một lão nhân già yếu nữa.
Tiểu Trúc có chút mỉm cười, lẳng lặng đứng ngay cửa nhìn lão nhân, mặc dù thanh thế của lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tu-thien-thu/1449038/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.