Bốn chữ Cấm Ma Lĩnh Vực vừa nói ra, bốn vị chân nhân lại không có phản ứng gì, nhưng ánh mắt những người khác lại sáng lên. Ngọc Hồ và Ảnh đã nghe Tiểu Khai nói qua, Tiểu Quan cũng đã sớm nghe về điển cố này, bên trong Cấm Ma Lĩnh Vực nơi nơi đều là bảo bối, quả nhiên là núi bảo bối có thể gặp mà không thể cầu, người trong ma giới thường thường sống cả đời hơn mười ngàn năm cũng khó gặp được một lần, hôm nay Tiểu Khai bọn họ lại gặp được lần thứ hai.
Mọi người nhìn nhau, nhất thời đều nổi lên tham niệm, Tiểu Khai nói: " Tiến vào hay không?"
Tiểu Hùng Miêu liên tục gật đầu: " Không cần lo lắng, mau đi vào."
Tiểu Trúc nhíu mày nói: " Nhưng Ác Ma Thành Chủ còn đang ở cực bắc chờ chúng ta…"
" Mặc kệ, mặc kệ." Cả Tiểu Quan cũng không kìm chế được: " Trong Cấm Ma Lĩnh Vực tất cả đều là bảo bối, chúng ta vào trước rồi nói sau."
Ngọc Hồ vẻ mặt bình tĩnh: " Ta nghe lời chủ nhân."
Ánh mắt mọi người nhìn về phía Tiểu Khai, Tiểu Khai cắn răng: " Đi, đi vào!" Hắn xung phong bước vào trước, mọi người cười ha ha, cùng nhau bước vào.
Bên trong vách tường khí, quả nhiên đúng là Cấm Ma Lĩnh Vực, Tiểu Khai chàng đầu vào, liền thấy được cảnh trí quen thuộc, tất cả đều giống như trước, vẫn là núi non liên miên thật lớn giống như cũ, mọi người đang đứng trên đường núi, xa thật xa về phía trước, phảng phất còn nhìn thấy ngôi nhà cỏ, đi xuống xem, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tu-thien-thu/1449037/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.