" Ta...ta đương nhiên được!" Tiểu Khai nhất thời đỏ mặt lên, loại sự tình này chỉ cần là nam nhân thì tuyệt đối sẽ không nói không được: " Ta có rất mạnh, hừ hừ...hừ hừ..." Tiểu Khai hừ hồi lâu mới nói ra một câu: " Tiểu Trúc muội muội của ta biết là được."
Tô Ái Địch một đôi mắt đẹp phảng phất như nước mùa xuân lướt lên mặt Tiểu Khai: " Vậy thử xem?"
Nữ nhân này quả thật có ma lực khó thể nói nên lời, chỉ một câu nói này, trái tim Tiểu Khai lại bắt đầu nhảy, bất quá hoàn hảo, cuối cùng hắn còn nhớ rõ nữ nhân này là cấm luyến của Vong Xuyên Quân: " Đừng có nói giỡn nữa, ngươi mau đi đi, bằng không để cho sư huynh ta biết thì đã phiền toái rồi."
" Nga, lời này của ngươi là có ý tứ gì?" Tô Ái Địch hứng thú nói: " Nếu đại nhân không biết, có phải là có thể không?"
Tiểu Khai hừ nói: " Sư huynh ta làm sao có thể không biết."
Tô Ái Địch lại lộ ra vẻ mặt cười cười: " Nếu đại nhân không trách tội thì sao?"
Tiểu Khai lắc đầu nói: " Ma giới đồn đãi, sư huynh ta tính cách quái phích, háo sắc hộ đoản, loại sự tình này đúng là sự kiêng kỵ lớn lao, hắn làm sao có thể không trách tội, chuyện tối hôm nay ta coi như không có phát sinh qua, ngươi nhanh rời đi đi."
Tô Ái Địch chẳng những không đi, ngược lại còn đứng lên, đi đến bên giường, thập phần thích ý nằm xuống, nói: " Ngươi tiến đến, đóng cửa lại, ta nói tỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tu-thien-thu/1448974/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.