Trần Nhất Huân hóa bi phẫn thành khẩu vị, đem hết sự bất mãn với Vệ Dĩ Hàm nuốt vào bụng qua từng món ăn ngon.
Rời khỏi nhà hàng tư nhân, cô nhanh chóng khôi phục lại vẻ hoạt bát tươi tắn như trước: "Thời Dữ, tụi mình về trường hả?"
Thương Thời Thiên theo phản xạ liếc nhìn Vệ Dĩ Hàm, thấy cô không lên tiếng ngăn cản liền gật đầu: "Về."
Lúc này Vệ Dĩ Hàm mới lên tiếng: "Chiều nay tôi còn việc, không tiễn các em về được."
Trần Nhất Huân vội nói: "Không sao đâu, tụi em về bằng tàu điện ngầm là được rồi."
"Tôi đã sắp xếp xe khác đưa các em về."
Vệ Dĩ Hàm nhắc Thương Thời Thiên: "Đừng quên đeo khẩu trang."
Nói xong, cô lên xe rời đi trước.
Thấy Thương Thời Thiên ngoan ngoãn đội mũ đeo khẩu trang, Trần Nhất Huân không hiểu hỏi:
"Cậu thật sự định nghe lời cô ấy à? Thời tiết thế này đeo khẩu trang không ngột ngạt à?"
Thương Thời Thiên thay Vệ Dĩ Hàm giải thích: "Dạo này có virus cúm mới gì đó, nghe nói khá đáng sợ. Chị ấy cũng chỉ lo cho mình thôi."
Cô đã né được mấy năm dịch cúm bùng phát nên trong cơ thể không có kháng thể, nếu giờ mà mắc cúm giữa trời nóng như thế này thì chắc chịu không nổi.
Trần Nhất Huân không nói gì thêm.
Chẳng mấy chốc, bác tài Lão Mã lái xe khác đến đón họ quay lại Đại học Đông Thành.
Họ không về phòng cờ vây mà đi thẳng đến tiệm cờ ở phố Văn Minh.
Nhưng khi đến nơi, họ mới phát hiện — tiệm cờ đã đóng cửa!
Hỏi thăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-phao-hoi-chuyen-sang-kich-ban-hac-nguyet-quang/5058923/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.