Trong phòng. . . . . . rất tối. . . . . . rất tối, chỉ có ánh đèn neon ngoài cửa sổ chiếu vào một chút ánh sáng mê hoặc lòng người.
Một bóng dáng xinh đẹp, ngồi trên ghế sa lon, nếu cô ta không cử động, thật đúng là không biết rốt cuộc cô ta yên lặng đến khi nào, giờ phút này hai tròng mắt cô ta lóe ra tức giận, nhớ lúc nảy nụ hôn của hắn, muốn rơi trên môi của mình, lại khinh bỉ cười nhẹ một tiếng, nhớ đến câu nói kia của hắn về Dạ Thiên Thiên và Hạ Tuyết, những người phụ nữ khác đều là đồ bỏ đi, “oanh” một tiếng, tất cả ma quỷ trong thân thể giương nanh múa vuốt, thức tỉnh, bộc phát ra ngoài, không khí trong phòng ào ạt gào thét, gương mặt xinh đẹp của cô ta bắt đầu co quắp, hai mắt trở nên lạnh lùng, tay nắm chặt thành ghế, kéo ra một chút nếp nhăn.
Lúc này, điện thoại di động vang lên.
Cô ta vẫn còn đang tức giận, không thể nhận điện thoại.
Điện thoại lại vang lên lần nữa, cô ta chợt đưa ngón tay thon dài, run rẩy nắm lấy điện thoại, nhấn phím nghe, rồi đưa đến bên tai, tức giận nói không ra lời.
"Thế nào?" Giọng nói lạnh lùng, từ trong điện thoại truyền đến. . . . . ."Hoàn thành nhiệm vụ chưa ? Hắn từ chối cô không?”
Trầm Ngọc Lộ cắn răng, nắm chặt điện thoại di động, khuôn mặt lại bắt đầu vặn vẹo đáng sợ, lại tiếp tục vặn vẹo. . . . . ."Chưa. . . . . .”
"Chưa?" Hắn hơi kinh ngạc.
"Tôi cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-gia-tren-troi-cua-tong-giam-doc/1276366/chuong-478.html