Hàn Văn Hạo ngẩng đầu lên, nhìn cô, bất đắc dĩ mỉm cười nói: "Nói hưu nói vượn!
Tần Thư Lôi đột nhiên cười khẽ, nhìn hắn, xúc động nói: "Em nói thật, hôm qua anh không tới, em cho là anh không cần em nữa, em cho là anh tức giận, em không thể bảo vệ tốt cho đứa bé, hai ngày trước em có chút kích động, em thật sự rất yêu thích đứa bé này, cho nên mới làm ra hành động như vậy, anh tha thứ cho em nha …... em hứa với anh, mặc kệ tương lai có xảy ra chuyện gì, em cũng nhất định sẽ bình tĩnh xử lý, tuyệt đối sẽ không đem lại phiền toái cho anh”.
Hàn Văn Hạo có chút đau lòng nhìn Tần Thư Lôi, mái tóc mềm mại đen nhánh, sắc mặt xanh xao tụy tiều, hai mắt nhấp nháy ánh sáng mờ nhạt, điềm đạm đáng yêu, thỏa hiệp nhìn mình, hắn nhìn cô, con ngươi quay vòng, trầm giọng nói: "Em đừng dùng uất ức nhìn anh như vậy, em không có làm gì sai, có chút chuyện trước đây còn tồn tại, chỉ trách anh và đứa bé kia không có duyên phận, bây giờ em không cần suy nghĩ quá nhiều, chăm sóc thân thể thật tốt, mau chóng bình phục”.
"Ừm!" Tần Thư Lôi gật đầu, nước mắt lăn ra.
Hàn Văn Hạo nhìn cô, cười khẽ, nhẹ nhàng dùng cái muỗng, múc súp nóng, đưa tới bờ môi cô.
Tần Thư Lôi vừa nhìn hắn, vừa uống xong muỗng súp kia, vừa cười ngọt ngào.
Hàn Văn Kiệt đặt nhẹ tay Tần Thư Lôi vào trong chăn, mỉm cười nói: "Chị dâu khôi phục rất nhanh, thân thể cũng không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-gia-tren-troi-cua-tong-giam-doc/1276353/chuong-465.html