Daniel đột nhiên chậm rãi ngẩng đầu, hai tròng mắt nóng bỏng nhìn cô. . . . .
Hạ Tuyết thở phì phò, sau khi nhìn hắn, tròng mắt mâu thuẫn và do dự, cô không nhịn được nuốt cổ họng khát khô, ánh mắt mê mang chớp chớp.
Daniel thâm sâu nhìn Hạ Tuyết một lúc lâu, hắn đột nhiên vùi đầu trên cổ Hạ Tuyết, cười, sau đó bên tai cô nói: "Sorry. . . . . ."
Trong lòng Hạ Tuyết đau nhói, cô quay đầu nhìn hắn, vội vàng muốn giải thích nói: "Không có, không có, là em không tốt. . . . . xin lỗi, em chỉ . . . . ."
"OK!" Daniel vươn tay nhẹ nhàng che miệng cô lại, sau đó trầm giọng nói với cô: "Cùng một chỗ nhiều năm, cho tới bây giờ anh cũng chưa hôn em như vậy, đột ngột làm cho em chưa chuẩn bị tâm lý, là lỗi của anh . . . . . . Không có việc gì. . . . . ."
Hốc mắt Hạ Tuyết đỏ lên, vươn tay nâng nhẹ khuôn mặt Daniel, thở dài nói: "Daniel. . . . . . em phải làm sao?"
Daniel mỉm cười nói: "Thật ra, đêm nay em đã rất tốt rồi, em để cho anh được tiếp cận em, đã rất tốt rồi. . . . . ."
Hạ Tuyết nói không ra lời, chỉ chăm chú nhìn hắn.
"Tới đây. . . . . ." Daniel đột nhiên từ bên cạnh giường, ôm Hạ Tuyết nằm ngay ngắn trên giường, sau đó kéo tấm chăn tơ tằm đắp trên người Hạ Tuyết, sau đó hôn trên trán cô, thở dài nói: "Bảo bối, ngủ đi, anh ở trong này với em,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-gia-tren-troi-cua-tong-giam-doc/1276161/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.