Bóng đêm! Lạnh lẽo!
Biển gợn sóng!
Daniel đứng cạnh ghế sofa trong phòng, gắt gao nhìn Hạ Tuyết đứng trước cửa sổ sát đất, hắn thoải mái mở khăn choàng cổ, mỉm cười đi đến trước quầy, mở ngọn đèn nhỏ phía trên quầy bar . . . . . .
Hạ Tuyết không nhịn được đứng trước cửa sổ sát đất, nhìn Daniel. . . . . .
Daniel vừa nhìn cô, vừa lấy chai Xích Hà Châu mới từ trên giá rượu xuống, lại vừa nhìn cô, vừa dùng dao xoắn ốc đè lên nút gỗ, xoay mạnh, nút chai rượu lập tức bị bật ra, hắn cầm chai rượu đỏ để giải rượu, vừa cầm lấy nút gỗ đi tới trước mặt Hạ Tuyết, cúi xuống, dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn cô, cầm nút gỗ trong tay, đưa lên mũi Hạ Tuyết, giọng khàn khàn nói: "Try it!"
Hạ Tuyết nuốt nhẹ cổ họng khát khô, vươn tay run rẩy cầm nút gỗ chai rượu, đưa lên mũi nhẹ nhàng ngửi, trong lòng cảm giác có một chút chua xót đau đớn dâng lên, không biết tại sao mỗi lần cô ngửi Xích Hà châu, luôn có cảm giác rất nặng nề, nhưng tối nay, cô phát hiện loại cảm giác này, vừa vặn có thể đè nén nột tâm cô đang rối loạn, cô ngẩng đầu nhìn hắn mỉm cười nói: "OK"
"OK?" Daniel cúi xuống, chóp mũi khẽ chạm vào cánh mũi nhọn của cô, hơi thở ấm áp khẽ phà lên nhau, hắn trầm giọng, khàn khàn hỏi: "Chắc chắn chứ?"
"Uh`m. . . . . ." Hạ Tuyết không dám ngẩng đầu, đành phải đáp lời.
Daniel khẽ cười, một lần nữa trở lại quầy bar, đặt nút gỗ xuống, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-gia-tren-troi-cua-tong-giam-doc/1276160/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.