Chương 112
Có chút ngạc nhiên, Ôn Hủ Hủ sau khi tiến vào lại thấy thân hình nhỏ của con trai đang trốn sau rèm tắm chỉ lộ ra một cái gáy nhỏ.
Đứa nhỏ này, đang làm gì vậy?
Đáy mắt Ôn Hủ Hủ hiện lên một tia nghi hoặc, nhanh chóng tới đứng sau lưng Hoắc Dận khẽ gọi: “Dận Dận, con làm sao vậy?”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hoắc Dận cứng ngắc: “Dì… đừng nhìn.”
Hả?
Đừng nhìn?
Ôn Hủ Hủ cuối cùng cũng hiểu ra, trong nháy mắt cô đứng đó buông bỏ mọi lo lắng trong lòng, nhịn không được nở nụ cười: “Thì ra Dận Dận chúng ta xấu hổ, không sao không sao, con xem đây là cái gì?”
Cô vẫy vẫy chiếc khăn tắm lớn trong tay mang về phía cậu.
Hoắc Dận trốn sau rèm tắm: “……”
Che hết không?
Hoắc Dận rốt cục cũng từ sau rèm thò ra cái đầu nhỏ, khuôn mặt nhỏ nhắn bởi vì hơi nước trong phòng tắm làm đỏ bừng, đôi mắt xinh đẹp đen nhánh sáng ngời rất giống ba cậu, cậu giống như là một con mèo nhỏ tràn đầy cảnh giác, cực kỳ đáng yêu.
“Đưa đây.”
“A a, được!” Ôn Hủ Hủ lập tức đưa khăn tắm lớn trong tay qua cho cậu.
Đây chính là kinh nghiệm làm mẹ của cô, từ lúc trước khi bước vào đây cô đã nghĩ đến trường hợp này rồi.
Hoắc Dận lấy chiếc khăn tắm lớn quấn quanh người mình xong cậu mới đi ra. Mà Ôn Hủ Hủ, dưới sự giúp đỡ của chiếc khăn tắm, cô cũng giúp đứa con lớn này mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-dung-kieu-ngao/2951827/chuong-112.html