Chương 461
Đó chỉ là một ly nước bình thường, nhưng cô nghĩ rằng hắn đầu độc cô, giam cầm cô, muốn giết người diệt khẩu, cho nên sau đó cô còn từ chối uống.
Cuối cùng đó chẳng qua chỉ là một ly nước.
Còn đến buổi chiều, trong lòng cô tràn đầy vui sướng nhìn thấy ông cụ đến thăm mình, cô không nghi ngờ ông ta bất luận cái gì, nhưng cuối cùng ông ta lại nói với cô, ông ta mới là người muốn giam cầm cô, nhốt cô lại.
Thật là mỉa mai!
Ôn Hủ Hủ chậm rãi nhắm hai mắt.
“Hôm nay uống thuốc chưa?”
“…… Uống rồi.”
“Ăn cơm chưa?”
“Ăn rồi.”
“Vậy tiêm?”
“Tiêm rồi.”
Hắn vừa hỏi cô vừa trả lời, không hề có chướng ngại, hoàn toàn có thể đuổi kịp.
Hoắc Tư Tước đang rót nước cho bản thân uống thì ngạc nhiên xoay người lại, hắn nhìn về phía người phụ nữ vẫn còn ở trên giường đang duy trì tư thế kia không hề nhúc nhích.
Đây có phải là khỏi bệnh rồi không?
Hắn đi qua và kéo một chiếc ghế rồi ngồi xuống bên cạnh.
“Tốc độ khôi phục của cô thật đúng là làm cho tôi phải nhìn với cặp mắt khác.”
“Cái gì?”
Ôn Hủ Hủ nghe không hiểu câu này, cô mở mắt, nghiêng đầu nhìn về phía người đàn ông này.
Dưới ánh đèn trắng lạnh nhàn nhạt trong phòng bệnh, người đàn ông ngồi thẳng người vắt chéo chân, sống mũi cao thẳng, khuôn mặt đẹp trai, một tay lật hồ sơ bệnh án của cô, còn một tay tùy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-dung-kieu-ngao/2949467/chuong-460.html