- Không có việc gì. - Duy Nhất nhìn vẻ mặt đầy lo lắng của anh, trong lòng có chút cảm xúc không nói được thành lời
Cô không biết, anh đã sớm biết rõ những chuyện ngày hôm nay rồi hay chưa? Nếu như không biết, tại sao anh lại vội vã chạy đến đây như thế, nếu như mà biết rõ, tại sao bây giờ mới đến? Thời gian anh đến hôm nay muộn hơn những ngày khác rất nhiều, thật ra những chuyện xảy ra trong ngày hôm nay anh có tham gia vào hay không?
- Haizzz. . . . . . , vậy thì tốt, chỉ là, nơi này dường như không còn an toàn nữa, hay em hãy về nhà của anh đi! Em yên tâm, ở nơi đó sẽ không xảy ra chuyện gì đâu. Em và Nhu Nhi có thể được an toàn tuyệt đối. - Minh Dạ Tuyệt thở ra một hơi, ngay sau đó lại nói.
Hôm nay vốn là anh có công việc gấp phải đi ra nước ngoài giải quyết, vội đến nổi chẳng có thời gian để nói cho cô biết trước một tiếng, nhưng ngay khi ở cổng soát vé, anh nhận được điện thoại bảo là ba anh đã cho người đến nhà tìm Duy Nhất, bọn họ cũng sắp đến đó, vì vậy anh lập tức giao vé cho người kiểm soát, không nghĩ gì mà tức tốc quay về, chỉ sợ xảy ra chuyện không hay. Khi anh nhìn thấy bọn họ an toàn đứng trước mặt anh, không hề có bất cứ tia tổn thương nào, căng thẳng vẫn luôn tồn tại trong lòng anh được thả lỏng hơn.
- Không, tôi sẽ không rời khỏi chỗ này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-cua-tong-giam-doc-satan/3247739/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.