Nghe được giọng nói kia, Duy Nhất có chút sững sờ, vội vàng ngẩng đầu nghĩ sẽ nhìn xe hơi, chỉ thấy một cánh cửa khác của xe hơi được mở ra, từ xe kia một đôi nam nữ bước ra.
Duy Nhất nhìn đôi nam nữ kia, không nhịn được nhăn mày lại.
Bọn họ tới nơi này làm gì?
- Thế nào? Không nhận ra? Người hạ đẳng chính là người hạ đẳng, đầu vĩnh viễn đều đần như vậy, ngay cả sanh đứa bé cũng không biết dạy dỗ, thấy người lớn cũng không biết chào một tiếng. Đây chính là di truyền sao, dù con pha dòng máu của người thượng đẳng rồi, cuối cùng trong thân thể vẫn chứa sự đê tiện, hành động chẳng cao quý gì cả! - người phụ nữ kia thoáng nhìn bọn họ một cái, mang theo một tia khinh thường một tia cao ngạo, không ngừng phát ra tiếng chậc chậc.
- Xích, đúng vậy, nói thật khá, người đê tiện, coi như mặc áo khoác cao quý vào thì đã thế nào? Đê tiện cuối cùng cũng là đê tiện, bề ngoài hoa lệ cũng không che giấu được nội tâm bẩn thỉu. Nói ra, cũng làm người ta ghê tởm. - Duy Nhất nhìn người đàn bà tự cho mình là quý tộc kia, cười nhạo một tiếng. Dẫn Nhu Nhi xoay người lướt qua cái người tự cho mình là quý tộc đi vào trong nhà. Chỉ bằng mới vừa rồi bà ta nói, ai là cao quý ai là đê tiện, cái này có thể cực kỳ chân thật.
- Cô. . . . . . , đứng lại cho tôi. - Lâm Lệ hầm hừ một cái, không thèm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-cua-tong-giam-doc-satan/3247736/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.