- Nhu Nhi, mẹ với cậu con đi vào trong nói chuyện chút nhé, con ngoan ngoãn ở đây chơi với hai anh - Duy Nhất cúi người nói với Nhu Nhi một tiếng, thấy Nhu Nhi gật đầu một cái, lúc này mới yên tâm đi cùng Thượng Quan Hạo.
- Đi thôi. - Thượng Quan Hạo thấy nụ cười trên mặt cô, sắc mặt cứng đờ rồi quay đầu đi vào nhà.
Từ nhỏ đến lớn, cô luôn dùng nụ cười vô tội của mình để làm cho lòng người khác yên tâm, thật không biết mình lại phạm vào ngọn gió nào, mà ai nhìn thấy nụ cười của cô thì cũng phát hỏa.
- Dạ. - Duy Nhất làm bộ trả lời một tiếng, lặng lẽ lè lưỡi với Phương Noãn Nhi đang đứng đối mặt với cô, như bày tỏ là mình không hiểu chuyện gì, lại trở về là cô gái nhỏ, như chưa từng có bảy năm trời sống bên cạnh Minh Dạ Tuyệt
Đưa tay nhẹ nhàng kéo Noãn Nhi đi vào cùng, bây giờ không phải là trước kia, có chị dâu ở đây, cô không tin anh ấy có thể dài dòng lôi thôi nhiều chuyện như trước kia.
- Nói, chuyện gì đã xảy ra? Em lấy đứa trẻ kia từ đâu? - Thượng Quan Hạo vừa đi vào phòng, lập tức rống to. Cơn tức giận bùng phát mạnh mẽ giống như muốn giết chết.
Chính là đứa bé đi bên cạnh cô, mắt, lông mày giống như đúc cô của mười năm trước, nếu như cô nói nhặt được nó ở trên đường, có đánh chết anh cũng không tin.
- À. . . . . , đó là con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-cua-tong-giam-doc-satan/3247713/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.