Đang lúc trong lòng Duy Nhất chỉ toàn tuyệt vọng, chờ đón cơn đau đớn đi tới thì sau lưng đột nhiên có một đôi tay đưa ra, tiếp nhận thân thể mảnh khảnh của cô, đem cô ôm vào trong lòng. Cho đến khi cảm giác thân thể của Duy Nhất đã an toàn trong lồng ngực anh; bỗng nhiên cô mở hai mắt ra, trước mắt cô là một đôi ta vững chãi và đôi mắt đang phun lửa, rồi con ngươi lại giống như ẩn chứa hàn băng vạn năm.
Anh? Tại sao anh lại ở nơi này?
Minh Dạ Tuyệt nhẹ nhàng đỡ thân thể của cô, đem lưng cô an bày trên ngực anh, hai mắt sắc bén lập tức bắn tới cô gái với gương mặt xanh mét đang đứng bên cạnh.
- Còn nhớ rõ mười năm trước tôi đã nói cái gì không? Đừng bao giờ cho tôi nhìn thấy cảnh cô đụng đến người của tôi, xem ra cô đã coi lời của tôi như gió bên tai rồi phải không. Không trừng phạt cô, cô sẽ vĩnh viễn không nhớ nhỉ? Hả? - Minh Dạ Tuyệt mang theo vẻ mặt âm trầm từng bước đi tới trước mặt Nguyễn Kiều Nhi.
Nguyễn Kiều Nhi thấy dường như có một con ác ma nhập vào thân thể anh, đột nhiên nhớ tới chuyện mười năm trước, mắt đột nhiên nổi gân xanh, trừng to, hai bàn tay lập tức che cổ, chân không khỏi từ từ lui về phía sau mấy bước, chợt quay đầu lại như hoảng hốt chạy vào đại sảnh tìm người cầu cứu. Mười năm trước… chuyện kia, đã sớm làm thành ác mộng của cô, cô đã trải qua một lần rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-cua-tong-giam-doc-satan/3247694/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.