Bác sĩ nói một lúc lâu, mới phát hiện ông cứ thao thao bất tuyệt nhưng Duy Nhất lại không hề quan tâm, căn bản cũng không nghe bất cứ lời nào của ông
- Tiểu thư, tiểu thư? – Người bác sĩ kỳ quái nhìn vẻ mặt tái nhợt của Duy Nhất, cô sao thế?
- À? Nha. . . . . . - Duy Nhất đờ đẫn đáp một tiếng, tựa như người mấy hồn từ từ đứng lên.
Mang thai? Làm sao mà cô mang thai được?
- Tiểu thư. . . . . . . – Bác sĩ nhìn thấy dáng vẻ hồn bay phách lạc của cô, liền vội vàng đứng lên theo cô.
Duy Nhất nghe được tiếng gọi thì dừng bước, quay đầu lại nhìn về phía bác sĩ.
- Tiểu thư, mỗi đứa bé đi cuộc đời đều có vận mệnh của mình. Dĩ nhiên, làm mẹ cũng có thể quyết định nó sống hay chết; thế nhưng trước khi cô quyết định đứa bé đi hay ở, cũng là đang quyết định thế giới này có được một sinh mạng mới hay không, đứa bé là vô tội, hiện tại trong bụng cô đang có một đứa con; đang trong giai đoạn tượng hình tạo tâm, dạ dày, tràng, cả nội tạng cùng não bộ cũng đã bắt đầu chia hóa, tay, mắt, miệng, tai đang dần hoàn chỉnh, nói một cách khác là nó đang trong gian đoạn cấu tạo hoàn thiện. Nếu như ban đầu cô nghĩ đây không đúng lúc sinh con, thì đừng nên để cho nó có cơ hội tạo hình, mà không phải tạo thành rồi lại hủy bỏ nó, đó không được gọi là cô đang chịu trách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-cua-tong-giam-doc-satan/3247693/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.