Thời tiết âm u cũng giống như tâm tình Bạch Lăng lúc này.
Sau khi mất trí nhớ, lần đâu tiên cô không làm tròn trách nhiệm của người mẹ, đem coi gái cho bạn bè trông, một mình chạy ra bên ngoài.
Không đúng, loăng quăng bên ngoài cũng không đúng. Tuy rằng cô đang ở ngoài nhưng không phải là không có mục đích mà chạy loạn, mà là để theo dõi người nào đó nên mới chạy tới chạy lui hết phố lớn rồi lại ngõ nhỏ.
Từ sau tối hôm đó, cô vẫn rất để ý đến chuyện ông xã không đồng ý là vì nguyên nhân gì. Cho nên gần đây cô luôn lén xem lịch làm việc là điện thoại của anh, muốn biết anh định khi nào thì đi tìm người phụ nữ kia mà giải quyết chuyện này.
Đương nhiên, cô cũng biết việc này không hẳn là hiệu quả vì không phải ai cũng đem kế hoạch của mình mà lưu vào điện thoại.
Quả nhiên là trừ lịch công tác, Đồ Thánh không lưu lại cái gì nhưng cũng khiến cô phát hiện một điều. Ngoài ngày nghỉ ra thì những ngày bình thường anh đều có lịch làm ngập đầu. Nhưng cả chiều hôm nay lại không có chuyện gì để làm.
Có vấn đề, tuyệt đối có vấn đề.
Cho nên, cô gọi điện đến bệnh viện làm bộ muốn hẹn trước chiều nay đến khám bệnh lại phát hiện hôm nay anh xin nghỉ nửa ngày nhưng lại không nói với cô. Thật không biết cô nên vui hay buồn.
Nhưng mà nói đi nói lại, chồng cô xin nghỉ nửa ngày mục đích chỉ là vì đi dạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-cua-thanh-thu/3065860/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.