🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mang theo một giỏ lớn lúa mạch về nhà, kỳ thật trong lòng Mạc Tuy cũng không có tự tin như Khế Gia tưởng, tuy trước kia ở nông thôn từng giúp xử lý lúa mạch, nhưng không đó đã có máy móc, rất nhiều bước không cần nhân công hoàn thành, dựa theo hình dạng trong trí nhớ tạo cối xay nho nhỏ, Mạc Tuy còn không rõ nó có dùng được hay không.

Khi về đến nhà Mạc Tuy liền thấy Tác Nhĩ ngồi xổm người chuồng gà nhà mình nhàm chán nghịch gà, trên mặt đều là ý cười nhộn nhạo, Mạc Tuy cười như không cười nhìn thoáng qua Khế Gia đi phía sau, biểu tình Khế Gia cứng lại trong nháy mắt, đường nhìn lơ lửng dời đi, chỉ là tai lại từ từ đỏ lên.

“Đừng khi dễ gà nhà ta, hôm nay vừa tìm được mấy thứ mới, qua đây giúp ta làm việc.” Mạc Tuy phi thường quen thuộc sai sử Tác Nhĩ.

“Biết rồi, a, quần áo mới đã làm xong, ta làm cho các ngươi ba bộ, mùa đông hẳn là đủ mặc rồi.” Tác Nhĩ lại không để ý Mạc Tuy luôn kêu y làm việc, trực tiếp ném quần áo da thú đã gói kĩ trong tay cho Khế Gia, lại phát hiện sắc mặt Khế Gia rất quái gỡ, kỳ quái hỏi, “Khế Gia khó chịu sao, có cần tìm tế tự khám không?”

Nghe Tác Nhĩ nhắc tới tế tự, biểu tình Khế Gia càng quái dị.

“Không sao, phỏng chừng hôm nay cùng ta gặt lúa nên mệt nhọc, qua đây giúp ta xoay cái này một chút.” Mạc Tuy dời cối xay đá từ trong góc tường ra, lại lấy ra một lọ nhỏ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-trao-da-thu-khong-mong-vuot-cung-la-da-thu/1333748/chuong-10.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.