Sau khi Sở Trường Ca rời đi, Chiêm Quốc Thông đuổi ba người đầu bếp kia, trái lo phải nghĩ, vẫn là móc di động ra, gọi cho ông bạn già một cuộc điện thoại, vừa mở miệng đã vội vàng thỉnh tội, “Tô Nguyên, tôi thực sự xin lỗi ông.”
Bên kia, Tô Nguyên đang định ra ngoài, nghe vậy, nhỏ nhẹ hỏi, “Xảy ra chuyện gì vậy?”
Chiêm Quốc Thông lại buồn bực, lại áy náy, đem chuyện vừa mới xảy ra kể hết, không chỗ dung thân nói, “Chuyện này đều do tôi, sớm biết thế, đã không đến nhờ ông giúp đỡ, không duyên không cớ mà lại rước thêm phiền toái cho nhà ông.”
Tô Nguyên nghe kinh ngạc không thôi, “Ý của ông là, thiếu gia bởi vì chén mì nước mà Đỗ Tiêu nấu mà động lòng?”
“Đúng vậy, tôi cũng không nghĩ tới thiếu gia sẽ như vậy.”
Bên kia, Tô Nguyên nhíu mày hỏi, “Ông xác định là thiếu gia nghiêm túc sao?”
Chiêm Quốc Thông thở dài, “Thật ra tôi hi vọng thiếu gia chỉ là nói chơi, nhưng cậu ta chưa bao giờ nói giỡn, từ nhỏ đến lớn, lời nói ra giống như thánh chỉ miệng vàng lời ngọc, ông cũng không phải không tin a.”
“Nhưng này cũng quá……”
“Quá không thể tưởng tượng được đúng không?” Chiêm Quốc Thông tiếp tục bổ sung, vẻ mặt đau khổ, “Tôi cũng không thể tiếp nhận được, nhưng sự thật chính là sự thật, thiếu gia đem số điện thoại của Đỗ Tiêu lưu lại, lần đầu tiên tôi thấy cậu ấy đối với người khác lại để ý như vậy.”
Tô Nguyên đắn đo hỏi, “Như vậy, là thiếu gia muốn theo đuổi Đỗ Tiêu à?”
Chiêm Quốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-la-dau-bep/746784/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.