Sở Trường Ca xui xẻo nhất, có loại cảm giác đau khổ nằm không cũng trúng đạn, liên quan gì đến anh chứ, tại sao ngay lập tức đã trở thành tình địch rồi? anh cũng đâu có quen biết liễu đỗ tiêu? “Mộ Tịch, cậu không nên làm như vậy……”
Yến Mộ Tịch lạnh lùng ngắt lời, “Nhưng không phải làm như vậy tôi sẽ tiết kiệm được sức lực à?”
Sở Trường Ca khóc ròng, “Đơn giản mà nói là cậu đang thô bạo, lạm sát kẻ vô tội, mà đáng thương nhất chính là tôi, tôi chưa hề làm gì cả, lại đối với liễu đỗ tiêu không dám tăm tia, lớn lên đẹp chả nhẽ cũng là do tôi sai ư?”
Yến Mộ Tịch nhàn nhạt nói, “Đẹp không phải do cậu sai, nhưng nếu như khiến Liễu Đỗ Tiêu bộc phát thú tính muốn nhào vào lòng cậu, vậy cậu chính là tội không thể tha thứ.”
Sở Trường Ca thiếu chút nữa nghẹn chết, người khác nói lời này, có lẽ là nói giỡn, nhưng Mộ Tịch tuyệt đối không phải là người rảnh rỗi đi hài hước, khẳng định anh thật sự có bản lĩnh này, vì thế, Sở Trường Ca chỉ có thể xin tha, chơi bài tình thân, “Mộ Tịch, tôi chính là em họ cậu nha.”
Tuy nhiên, Yến Mộ Tịch không chút nào dao động, “Thì làm sao? Theo đuổi vợ càng quan trọng hơn, cho nên, tốt nhất cậu hãy cầu nguyện chính mình đừng bị nhìn trúng, nếu không, tôi sẽ không chút do dự đại nghĩa diệt thân*.”
*Đại nghĩa diệt thân nghĩa là vì việc nước quên việc nhà, vì đại nghĩa không quản người thân.
Sở Trường Ca, “……”
Hắn vốn đang tò mò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-la-dau-bep/746783/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.