Editor Bồ Đào
Lúc sáu giờ, tất cả đồ đạc cần mang đi đã dọn dẹp xong, trong sân bày tràn lan, trong phòng ngược lại trống trơn, một loại phiền muộn tên là biệt ly trong không khí lên men lan tỏa.
Cơm chiều là do Tơ Liễu làm, sau khi mọi người vậy quanh bàn ngồi xuống, nhất thời nhìn nhau không biết nói gì.
Một số người nói rằng lời chia tay tốt nhất thực sự là sự im lặng, nói nhiều có vẻ là lừa tình, nói ít lại có vẻ thờ ơ lạnh nhạt, cho nên im lặng là tốt nhất, bởi vì trong lòng đã ngấm ngầm hiểu tâm ý của lẫn nhau.
Cho đến khi, có người tới đưa bánh kem, sự im lặng này mới bị phá vỡ.
Bánh kem là món quà Lục Vân Tranh tặng cô, tuy không lớn, nhưng làm vô cùng tinh xảo, xung quanh bánh trang trí đầy hoa hồng, mặt trên tạo một con chuột nhỏ khả ái đáng yêu, chỉ nhìn thôi, liền buồn cười.
Bầu không khí tức thời buông lỏng vài phần.
Liễu Tô Nguyên lấy nến ra, không nhiều không ít, vừa đúng hai mươi cái, lớn nhất là đóa hoa sen, sau khi thắp lên, hoa sen nở rộ, khúc nhạc vang lên, “Chúc bạn sinh nhật vui vẻ, chúc bạn sinh nhật vui vẻ……”
Tiếng hát kia đương nhiên là của Lục Vân Tranh, bất quá, còn kèm theo một giọng con trai không được tự nhiên hơi ngường ngượng, không thể nghi ngờ là của Thiên Ban.
Kiều Đức Trí lập tức cười, “Nha đầu Vân Tranh này thật là có lòng, còn tiểu tử ngốc Thiên Ban này, bảo nó hát một bài con nhăn nhăn nhó nhó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-la-dau-bep/746768/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.