Editor Bồ Đào
“Minh Lan?” Thấy anh chậm chạp không nói, Liễu Đỗ Tiêu nhíu mày gọi anh một tiếng, “Cậu làm sao vậy?”
Minh Lan thu lại suy nghĩ của mình, ánh mắt kiên định nói, “Tôi xác định.”
“Hả?”
“Tôi nói, tôi xác định đi trên con đường này.” Giọng nói dừng lại, anh tựa như nói cho chính mình, cũng tựa như tuyên bố, “Tôi nhất định sẽ thành công, mặc kệ con đường này có nhiều khó khăn, tôi đều sẽ không từ bỏ.”
Nghe vậy, Liễu Đỗ Tiêu bất đắc dĩ cười cười, “Được lắm,thế thì mình đây chỉ còn biết chúc cậu con đường phía trước phồn hoa như gấm, bất quá, cũng nhắc nhở cậu một câu, muốn nắm lấy chén cơm này, liền thu liễm chút tính nết, không cần chờ đến đầu rơi máu chảy mới hiểu ra.”
Từ xưa đến nay lời nói thật khó nghe, nhưng Minh Lan nghe lời này, trong lòng lại là vô cùng hưởng thụ cùng ấm áp, anh hiểu Liễu Đỗ Tiêu, căn bản cô không thích xen vào việc của người khác, càng không muốn làm thánh mẫu đi phổ độ chúng sinh, chỉ có đối với người thân thiết bên cạnh mới nói vài lời, này ý nghĩa quan tâm, anh như thế nào sẽ không cảm kích đây , cảm xúc buồn bã lúc nãy bị chèn xuống đổi lại bằng niềm vui vẻ, khóe môi nhếch lên ý cười, “Được, sau khi đi Đế Đô, tôi sẽ nỗ lực thích ứng với cái giới kia.”
Liễu Đỗ Tiêu thấy anh chịu tiếp thu, cũng âm thầm thở dài nhẹ nhõm lại dặn dò nói, “Thích ứng là cần thiết, nhưng cũng đừng quên điểm mấu chốt, nếu cậu vì nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-la-dau-bep/746767/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.