Editor Bồ Đào Mọi người quét xong, vén màn, lại thổn thức một hồi, lưu luyến không muốn rời đi, bất quá, đều chưa quên lúc tới cửa Nhất Niệm Thiên Đường chụp một bức ảnh lưu niệm, lần cuối cùng, làm cho bọn họ đuổi kịp, cũng coi như là một loại duyên phận. Trong đại sảnh trống vắng, rốt cuộc an tĩnh lại. Chỉ còn lại hai người ở bàn nhất ngồi không nhúc nhích. Liễu Tô Nguyên cũng không thúc giục, lo chính mình đi thu thập đồ ăn thừa trên các bàn khác, lúc này, Liễu Đỗ Tiêu đẩy xe con đi vào, tay chân lanh lẹ thay cho ông, “Ông ngoại, người đi nghỉ ngơi đi, nơi này để cho cháu là được rồi.” “Được……” Liễu Tô Nguyên cười ha hả tìm đem ghế dựa ngồi xuống, lấy sổ sách ra tính toán lại, hiện tại khoa học kỹ thuật rất thuận tiện, công cụ tính toán đều có, nhưng ông vẫn là thích nhất nguyên thủy bàn tính hạt châu, ngón tay linh hoạt trên dưới kích thích, hạt châu va chạm vào nhau, phát ra tiếng vang thanh thúy. Nhìn một màn như vậy, Tần Quan Triều mặt mày khẽ nhúc nhích. Mạnh Tử Lương khẽ giương khóe miệng, cảm thấy rất hiếm lạ, bất quá, tầm mắt dừng nhiều vốn là ở trên người Liễu Đỗ Tiêu, váy bông đơn giản, màu xanh da trời, không một chút lộng lẫy, nhưng hết lần này đến lần khác dù chỉ là cái bóng lưng cũng đều làm người cảm thấy đẹp không sao tả xiết, tóc kia cũng cực kỳ đáng chú ý, không biết phải miêu tả như thế nào? Đen nhánh tỏa sáng giống như lông quạ, vì làm việc, tùy ý buộc lên, cũng không có gì xinh đẹp, nhưng chính là lộ ra một loại nói không nên lời phong tình mềm ấm, lại nhìn gương mặt kia, không có dấu vết phẫu thuật thẩm mĩ, cũng không đồ trang điểm tân trang, nhưng mà, lại giống như ngọc thô chưa mài dũa, khó nén này phong hoa, lại giống như một đóa sen trắng yêu kiều duyên dáng trên mặt nước, lịch sự tao nhã thoát tục, không, không đúng, phải nói là u lan trong sơn động mới phù hợp với khí chất của cô? Yên tĩnh, xinh đẹp, không phô trương. Đặc biệt là cặp mắt kia, Mạnh Tử Lương nhìn đến ngơ ngẩn, cho đến khi người ta dọn dẹp xong trên bàn, đẩy xe nhanh nhẹn rời đi, hắn mới bừng tỉnh như một giấc mộng hão huyền, có điểm không biết hôm nay là hôm nào.
Tần Quan Triều bỗng nhiên đứng dậy. Mạnh Tử Lương kinh ngạc nhảy dựng, theo sát đứng lên, “Tần thiếu?” Tần Quan Triều sắc mặt có chút phức tạp khó dò, “Đi tính tiền, sau đó chúng ta rời đi.” “A?” Mạnh Tử Lương còn có điểm phản ứng không kịp, cả người nhìn có điểm ngốc. Tần Quan Triều đã đi ra ngoài. Mạnh Tử Lương lúc này mới bừng tỉnh, vội vàng lấy tiền ra trả, đi theo Liễu Tô Nguyên tính tiền, một bữa cơm hoa không đến hai trăm đồng, giá này vô cùng phải chăng, hắn tiếp nhận tìm tiền lẻ, ma xui quỷ khiến lấy ra di động quét hạ quầy thượng mã QR. Liễu Tô Nguyên cổ quái liếc hắn một cái. Mạnh Tử Lương chợt thấy có điểm xấu hổ, liền giải thích một câu, “Tôi vốn sống ở Đế Đô, quý cửa hàng nếu là đi chỗ đó khai trương, có cơ hội tôi nhất đinh sẽ trở lại, Tần thiếu nhà chúng tôi rất thích đồ ăn nhà các vị, đặc biệt là món sủi cảo kia, ha hả……” Liễu Tô Nguyên khách sáo cười cười, “Cảm ơn!” …… Sau bếp, Tơ Liễu nhìn Liễu Đỗ Tiêu đẩy xe con đã trở lại, thuận miệng hỏi câu, “Các khách nhân đều đi rồi sao?” Liễu Đỗ Tiêu “Vâng” Một tiếng, nghĩ đến cái gì, lại bồi thêm một câu, “Còn có một bàn khách nhân, đồ ăn cũng ăn xong rồi, nhưng ngồi ở chỗ kia bất động, con cũng không vội thúc giục, liền đi về trước.” Nghe vậy, Tơ Liễu cũng không để ý, giúp đỡ cô lấy đĩa từ trong xe ra rửa. “Mẹ, một mình con làm được.” “Vẫn là để mẹ phụ một tay, hai giờ không phải con còn có hẹn với Minh Lan sao? Đừng đến muộn……” Liễu Đỗ Tiêu liếc nhìn đồng hồ trên tường, động tác không chút hoang mang, “Không vội, còn nửa giờ nữa.” Tơ Liễu liếc cô một cái, bỗng nhiên nói, “Đỗ Tiêu, có phải Minh Lan thích con không?” Tuy là câu hỏi, nhưng ngữ khí lại khẳng định. “Mẹ……” Liễu Đỗ Tiêu trên mặt không có ngượng ngùng, chỉ là kinh ngạc tại sao mẹ lại biết. “Mẹ con mắt lại không có mù, như thế nào lại nhìn không thấy?” Tơ Liễu oán trách một tiếng, “Mẹ sẽ không vì loại sự tình này trách cứ con, cũng sẽ không trách Minh Lan, chàng trai nào mà không có động tình, thiếu nữ nào mà chẳng mộng mơ? Đây là chuyện vốn hết sức bình thường.”
Liễu Đỗ Tiêu tuy không thẹn thùng, lại cũng có vài phần xấu hổ, “Mẹ, con cùng cậu ấy chỉ là bạn học mà thôi.” “Chỉ là bạn học?” “Khụ khụ, đương nhiên, vẫn là có thể nói vài câu chuyện phiếm.” Tơ Liễu nghĩ nghĩ, hỏi, “Vậy con đối với thằng bé không có ý gì sao?” Liễu Đỗ Tiêu bất đắc dĩ cười cười, “Mẹ, con nói rồi, chỉ coi cậu ấy là bạn, con hiện tại mới bắt đầu lớn, không muốn nói đến chuyện yêu đương đâu.” Tơ Liễu buông tiếng thở dài, “Con hai mươi tuổi, lẽ ra cái này tuổi, nói đến chuyện yêu đương cũng không sao, bất quá……”Trầm mặc một lát, bà mới nói tiếp, “Bất quá, việc yêu đương này, thà thiếu nhưng không được ẩu, vẫn là phải tìm người thích hợp với bản thân mình, một người cô đơn, cũng tốt hơn hai người không phù hợp dày vò lẫn nhau.” Nghe vậy, Liễu Đỗ Tiêu hỏi, “Không phải mình nên tìm người mình yêu, mà đối phương cũng yêu mình sao? Lưỡng tình tương duyệt, mới có thể hạnh phúc. Mẹ nói phải thích hợp…… Là chỉ phương diện nào?” Tơ Liễu tay ngừng việc, ánh mắt khó hiểu, “Tìm người yêu mình không khó, đặc biệt là đối với các cô gái lớn lên xinh đẹp, xung quanh còn thiếu đào hoa sao? Còn cái tìm người mình yêu, kia cũng không khó, trên đời nam nhân xuất chúng vô cùng nhiều, sẽ có một người khiến con động tâm, nhưng những thứ này đều không quan trọng, quan trọng là hai ngươi phải thích hợp, không thích hợp, dù khắc sâu cảm tình cũng uổng phí. Cái gọi là thích hợp, đó là thiên thời địa lợi nhân hoà, đơn giản mà nói, chính là các con gặp nhau, yêu nhau, kết hôn, sẽ được người xung quanh chúc phúc, mà không phải nghìn người lên án, bằng mọi cách cản trở.” Liễu Đỗ Tiêu nhíu mày lại, “Hôn nhân là chuyện của hai người, khẳng định phải để ý ánh mắt của người xung quanh sao?” Tơ Liễu hỏi lại, “vậy nếu một ngày con mang về một người đàn ông, mẹ cùng ông ngoại đều không đồng ý, con sẽ không thèm để ý đến cảm nhận của chúng ta mà khăng khăng ở bên nhau sao?” Liễu Đỗ Tiêu nhất thời cứng họng thất ngữ. Sau bếp trầm mặc xuống. Hơn mười phút sau, tất cả đồ cần dọn dẹp đã xong, Tơ Liễu thúc giục liễu đỗ tiêu nhanh đến chỗ hẹn, liền tính không thích, giữa bạn bè ước định cũng phải đúng giờ mới tốt, Liễu Đỗ Tiêu biết nghe lời cởi tạp dề, lau khô tay, đem đầu tóc thả ra, thoáng sửa sang lại, liền đi ra cửa. Trong đại sảnh, bàn nhất đã không còn ai. Liễu Đỗ Tiêu cũng không để ý, cùng ông ngoại cười chào hỏi, thong dong rời đi. Cập nhật ngày 21-4-2020 Lời editor ui xời ơi hôm nay kẹo đi học rồi Chúc mừng nước chúng ta sắp hết dịch nhưng mà mọi người cũng không được lơ là đấy phải đeo khẩu trang nha! Giờ thì cầu đánh giá cầu cmt cầu theo dõi nào!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]