Chờ đến đến khi hai người dần bình tĩnh, nhịn không được lại nhìn nhau cười, nhiều tình cảm phức tạp cùng tâm sự đều tại tiếng cười này lắng đọng lại, thoải mái, phát huy, phiêu tán, cuối cùng trở nên dày nặng mà thâm trầm. “Đỗ Tiêu, ông ngoại còn có cái này cho cháu.” Vừa nói, vừa từ trong ngăn kéo lại lấy ra một cuốn vở nhỏ, đưa đến trước mặt cô, “Ông ngoại chưa từng sử dụng điện thoại, liền đem những phương thức liên hệ với người đó viết trên giấy, tên họ, điện thoại, địa chỉ, còn có nơi họ làm việc, vừa xem liền hiểu ngay, mấy thứ này, cháu có thể lưu vào điện thoại của mình, chỉ là ghi chú đừng để người khác nhận ra.” Liễu Đỗ Tiêu tò mò cầm lấy cuốn vở mở ra xem, vốn tưởng rằng ông ngoại định giới thiệu cho mình một số trù nghệ đại sư, lại không nghĩ bên trong một người đầu bếp đều không có, tuy nhiên, rất mau cô liền hiểu rõ. Những người này so với đầu bếp còn quan trọng hơn. Liễu Tô Nguyên thấy cô đã hiểu rõ, lại cười nói, “Người tên Chu Thiên Vũ, tổ tiên từng là một thương nhân Hoàng gia, chuyên cung tiến đồ sứ, từng nói dù có gia tài bạc triệu, cũng không bằng lò nung của Chu gia, chỉ cần gốm sứ từ Chu gia xuất hiện, thì dù có nhiều tiền đến mấy cũng không mua nổi bầu trời xanh, qua cơn mưa trời lại sáng **, trân quý vô cùng, tuy nhiên, Chu gia truyền tới đời Chu Thiên Vũ này, đã không còn huy hoàng của năm đó……” “Tại sao ạ?” Liễu Đỗ Tiêu một bên nhập tin tức, một bên hỏi. Liễu Tô Nguyên thở dài, “Bởi vì tính tình Chu Thiên Vũ kia, quá kiêu ngạo, căn bản khinh thường thương nhân hoàng gia, như lời hắn nói, đây đều là tác phẩm nghệ thuật, cầm đi nhân bản thêm chính là đạp hư nghệ thuật cùng tình cảm của hắn, hơn nữa, ánh mắt của hắn ta cũng thực sự uyên thâm nên rất ít người hiểu được, có thể thưởng thức được không nhiều lắm, cho nên liền……” Dừng lại một lúc, ông mới cười nói, “Tuy nhiên, năm đó ông nội cậu ta cùng ta có một chút giao tình, mà cậu ta lại có cái nhược điểm, cho nên, tương lai nếu cháu tìm cậu ta làm đồ gốm, cậu ta tuy có kiêu ngạo nhưng vẫn phải cúi đầu, sẽ làm theo yêu cầu của cháu.” Liễu Đỗ Tiêu một chút liền hiểu, “Cậu ta thích ăn ngon sao ạ?” Liễu Tô Nguyên cười đến thoải mái, “Nói cậu ta thích ăn ngon là còn ít, nó chính là cái đồ tham ăn, đều nói rõ người kiêu ngạo không vì năm đấu gạo mà khom lưng, nhưng mà đối với nó, lời này trùng hợp ngược lại.” Nghe vậy, Liễu Đỗ Tiêu cũng nhếch lên khóe môi. “Mỹ thực còn cần cả dụng cụ đẹp, hai người cùng nhau phối hợp, mới trở nên hoàn mỹ.” “Vâng, cháu hiểu rồi, ông ngoại, chờ chúng ta đến Đế Đô sắp xếp ổn thỏa, cháu liền liên lạc với cậu ta.” Liễu Tô Nguyên gật gật đầu, lại giới thiệu cho cô vài người khác, có sở trường thêu thùa, tổ tiên đã từng là quản sự trong cung điện, còn có người sở trường rèn đúc đồ làm bếp, tất cả đều được truyền lại từ đời tổ tiên, những người còn lại phân tán ở các vùng nông thôn, gieo trồng các loại hương liệu gia vị, cô sau khi nghe xong, bừng tỉnh nói, “Ông ngoại, lúc trước, người có ra ngoài mấy lần, nói là đi du ngoan, chẳng lẽ là đi tìm mấy người này? Liễu Tô Nguyên không gạt cô nữa, “Đúng vậy, làm một người đầu bếp, phẩm tính đệ nhất, trù nghệ đệ nhị, đệ tam chính là nguyên liệu nấu ăn, không có nguyên liệu nấu ăn tốt, dù bản thân có bản lĩnh, hương vị của các món ăn cũng sẽ suy giảm rất nhiều, rau tươi rất dễ tìm, chính mình trồng cũng được, nhưng cũng có những gia vị mà chúng ta không cách nào trồng được, vì chịu ảnh hưởng của hoàn cảnh sống quá lớn, trồng ra cũng không đạt được hương vị kia, những người trong cuốn sổ này, mỗi nhà ta đều thăm qua, gia vị ta cũng từng thưởng thưc, tuyệt đối là thứ tốt nhất trong giống loại, ví dụ như ớt của nhà lý đại hải, so sánh với mười nhà, hương vị của nhà anh ta là thơm nhất……” Liễu Đỗ Tiêu nghiêm túc lắng nghe, trái tim cô bỗng tràn ngập sự ấm áp và xúc động không thể diễn tả, khi cô biết, ông ngoại đã vì mình mà làm nhiều như vậy, chẳng những truyền thụ tay nghề cho cô liền mặt khác chi tiết cũng đều chuẩn bị chu đáo. “Ông ngoại, cảm ơn người……” “Hầy, cháu đứa nhỏ này, tại sao lại còn nói cảm ơn ta?chúng ta còn phải dùng lời khách sáo này hay sao? Mặc kệ ông ngoại vì cháu làm cái gì, nó cũng là điều nên làm, ai kêu cháu là cháu ngoại của ta chứ..hahahaha.” Liễu Đỗ Tiêu cũng không muốn kích động đến thế, nhưng giờ phút này, chính là khống chế không được, còn muốn nói gì nữa, đã bị liễu tô nguyên cắt ngang, “Đúng rồi, còn cả mẹ cháu, nó cũng có thứ muốn tặng cho cháu.” Vừa nói, từ một ngăn kéo khác lấy một túi văn kiện đưa cô. Liễu Đỗ Tiêu nghĩ đến cái gì, cư nhiên không dám duỗi tay nhận tiếp. Thấy thế, Liễu Tô Nguyên trong lòng thở dài, đỗ tiêu vì không muốn ông cùng Liễu nhi khó xử, xưa nay đều biểu hiện đối những việc này không thèm để ý, không sao cả, nhưng thực tế, thân là một người đầu bếp, thì làm sao lại không muốn tham dự các cuộc thi như vậy, cùng đầu bếp ưu tú cả nước luận bàn giao lưu, để đạt được thành tựu của riêng mình? Không có bản lĩnh thì không nói, nhưng cô lại còn có thiên phú, rốt cuộc, là bọn họ nợ cô, chậm trễ cô, may mắn còn tốt, mọi thứ đều chưa kết thúc. “Đỗ Tiêu, cầm lấy đi, đây là hồ sơ báo danh, mẹ cháu gọi điện thoại nhờ Vân Tranh, nhờ con bé giúp cháu báo danh trên mạng, chờ sau khi đến Đế Đô, sẽ đến nơi nộp thứ này, xác nhận mấy thông tin cá nhân, cuộc thi nấu ăn còn nửa tháng, thời gian vẫn còn kịp, Cuộc thi được chia thành một nhóm chuyên nghiệp và một nhóm nghiệp dư, Nhóm chuyên nghiệp phải là một đầu bếp trong một khách sạn hạng sao, có chứng chỉ chuyên môn và có hơn mười năm bằng cấp , cháu tuổi còn có trẻ, cho nên, chỉ có thể báo nhóm nghiệp dư, nhưng cao thủ vốn ở dân gian cho nên nhóm thi đấu nghiệp dư sẽ được người ta chú ý hơn, Cuối cùng, cũng sẽ cạnh tranh với nhóm chuyên nghiệp. Đỗ Tiêu, ta tin tưởng, điều này sẽ không làm khó được cháu, mặc kệ là món điểm tâm đơn giản, cũng như bữa tiệc lớn thịnh soạn, cháu đều có thể hoàn mỹ đảm nhiệm, đổi thành người khác, ông ngoại tuyệt đối sẽ không gây áp lực rằng một hai phải lấy thứ tự gì đó, nhưng đối với cháu, ông ngoại lại có đủ tự tin, chỉ cần không có trò mờ ám, cháu tất nhiên sẽ đi vào top ba.” Liễu Đỗ Tiêu chắc chắn bị kích động bởi những lời này. Cô không còn do dự và nhận lấy túi đựng tài liệu, “Ông ngoại, cháu nhất định sẽ nỗ lực, lấy cái cúp trở về tặng cho người!” Liễu Tô Nguyên vui sướng cười to, “Tốt, ông ngoại liền chờ cháu!” “Vâng!” Liễu Đỗ Tiêu trịnh trọng gật đầu, cô tuy đối với việc năm đó không hiểu rõ lắm, nhưng ông ngoại cùng mẹ trở về tất nhiên là vì báo thù, bọn họ ở đế đô không có một chút căn cơ, con đường này đi lên nhất định vô cùng gian nan, ông ngoại vốn không cho cô cuốn vào, tuy cô không thể quản lý mọi thứ ở ngoài ánh sáng, nhưng cô vẫn có thể âm thầm làm điều gì đó trong bí mật, giống như ở giải thi đấu cố gắng lấy chức quán quân, như thế, cũng coi như là một lối thoát ở Đế Đô? Chỉ có mau chóng đứng vững gót chân, mới có năng lực đi làm chuyện khác. Cô không phải người Tô gia, nhưng được cha con Tô gia dưỡng dục hai mươi năm chi ân, cái này tình cảm, cô vẫn luôn ghi nhớ! Các bạn thân mến, Tân Văn đã ký hợp đồng thành công. Những người có phiếu bầu có thể bỏ phiếu. Cầu cmt like
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]