Đỗ Tiêu sau khi cúp điện thoại, im lặng ngồi trên giường một lúc, sau đó liền ổn định tinh thần coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra, rửa mặt, thay quần áo, mười mấy phút sau, một mỹ nữ xinh đẹp dịu dàng bước ra từ cánh cửa, nhẹ nhàng thanh tao lịch sự như một đóa thủy tiên.
Cảm giác thoải mái dễ chịu từ vải bông truyền đến, phiêu dật động lòng người, nhan sắc kia còn muốn trong trẻo sạch sẽ hơn bầu trời xanh, trên cổ tay trắng nõn đeo một chiếc vòng ngọc bích xanh lục, tóc dài đen nhánh đến eo, buộc hờ hững trên chiếc lưng mảnh khảnh, cho dù là không thấy mặt, thì sự quyến rũ này cũng đủ khiến cho người ta phấn khích.
Lại nhìn vào khuôn mặt kia, chính là nhìn mà than thở.
Lục Vân Tranh hình dung rất chuẩn xác, nói Đỗ Tiêu tựa như đại sư dưới ngòi bút tỉ mỉ miêu tả bằng nét mực họa, không có mang màu sắc quá rực rỡ, cũng không có mang nhiều nét cong tỉ mỉ, thoạt nhìn, người ta sẽ tưởng rằng vẻ đẹp đơn thuần như vậy sẽ không gây ra lực sát thương nào, hoặc cũng không tin rằng chỉ một ánh nhìn cũng sẽ khiến cho trời đất rung chuyển, nhưng lại không biết rằng đó lại là cảnh giới cao nhất để nắm bắt trái tim … … Không một tiếng động không một âm thanh, nhưng đủ để cho người khác bất giác chìm sâu vào trong đó, đợi đến lúc hoàn hồn thì sớm đã không thể tự kiềm chế mình.
Nhan sắc xinh đẹp chính là vũ khí lớn nhất của người phụ nữ, thế nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-la-dau-bep/746750/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.