Nếu chỉ là bạn bè nam nữ bình thường vậy chưa chắc cô đã hết cơ hội.
Cô ta không muốn phá hư tình cảm của người khác nhưng cô ta chấp nhận đợi, một năm không được thì hai năm, hai năm không được thì ba năm.
Trừ khi Triệu Nam Thiên với Tô Mục Tuyết kết hôn, nếu không cô ta tuyệt đối không cam lòng.
Nhưng trước mắt tất nhiên là không thể từ chối ý tốt của Triệu Nam Thiên.
Hơn nữa hiện giờ cô ta cũng không có được lí do gì để có thể tiếp xúc nhiều hơn với Triệu Nam Thiên nhưng cô ta có thể lấy Vu Chiến làm cầu nối.
Vu Chiến là anh em tốt của Triệu Nam Thiên, chỉ cần cô ta trở thành bạn tốt của Vu Chiến, sau này sẽ có nhiều cơ hội để tiếp xúc với Triệu Nam Thiên. Mặc dù có chút nghi ngờ về việc lợi dụng Vu Chiến nhưng cô ta cũng không cảm thấy có gì không đúng cả.
Coi như cho Vu Chiến một cơ hội, cũng cho chính cô ta một tia hy vọng.
Nghĩ tới đây Lý Khả Hân cười nói: “Đúng vậy, anh Vu đúng là một người tốt, việc hôm nay nếu không có anh ấy thật sự em cũng không biết phải làm sao.”
Triệu Nam Thiên cố ý muốn tác hợp cho hai người nên bắt đầu ra sức khen ngợi: “Kỳ thật thì người anh em này của anh cũng không tồi, lòng nhiệt tình…”
Dáng vẻ Lý Khả Hân không được tập trung, nói lảng sang chuyện khác: “Anh Thiên chúng ta đi về thôi, không lát nữa chị dâu lại lo lắng cho anh.”
“Được!”
Triệu Nam Thiên vừa quay đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/871083/chuong-917.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.