Hơn nữa, nữ thần nào mà lại không có chút cá tính?
Gặp phải người dễ nói chuyện như Bạch Thảo Phương coi như đã phải thắp hương cầu nguyện rồi.
Nếu hôm nay Đường Bảo Khiết cũng ở đó, đúng là không biết chuyện này phải kết thúc như thế nào, tám chín phần mười là lại bị vùi dập.
Đang nghĩ ngợi, Đường Bảo Khiết đã gọi điện thoại tới.
Vừa mới kết nối đã nghe thấy một tiếng quát lớn kẹp thương đeo gậy, “Triệu Nam Thiên, cái tên khốn nạn nhà anh, nhân lúc tôi không ở đó lại dám bắt nạt sư tỷ tôi đúng không?”
Triệu Nam Thiên xin tha, “Bà cô à, cho dù cô có cho tôi mượn lá gan, tôi cũng không dám bắt nạt sư tỷ của cô đâu!”
“Không có khả năng! Đang êm đẹp, vì sao sư tỷ lại đột nhiên muốn đi tiền tuyến?”
Vừa rồi Đường Bảo Khiết đi xem mặt, đối phương là một giáo sư đại học.
Người không tệ, hào hoa phong nhã, dáng vẻ cũng không kém, cố tình cô ta lại không thích.
Cô ta thậm chí có thể tưởng tượng ra sinh hoạt của hai người sau cưới, yên bình giống như là một đầm nước đọng, không hề có chút sức sống nào.
Vốn dĩ còn đang buồn phiền không biết phải rời đi kiểu gì, cũng may Cửu Vinh gọi điện thoại tới, ý đại khái chính là Bạch Thảo Phương đã thay đổi kế hoạch hành động, kiên trì muốn đi tiền tuyến, cùng phối hợp với nhiệm vụ của Ngũ Cương.
Kế hoạch hành động là đã sớm định ra, Bạch Thảo Phương ở hậu phương phụ trách chỉ huy, cô ta phụ trách cân đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/871006/chuong-840.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.