Tôn Chí Bình hận đến ngứa răng, “Được, Khương Bích Kiều, xem như cô lợi hại!”
Anh ta quay đầu bước đi, trước khi đi còn không quên hung dữ trừng Triệu Nam Thiên một cái, ý đồ kia rất rõ ràng, việc này không xong đâu!
Cảnh sát tiến lên hỏi thăm một phen, đại khái có ý là hỏi thăm Khương Bích Kiều có muốn báo cảnh sát hay không.
Khương Bích Kiều không muốn để cho cảnh sát nhúng tay vào chuyện này, lợi dụng nguyên nhân mâu thuẫn gia đình để uyển chuyển cự tuyệt.
Cảnh sát nhận được đáp án, cũng không ở lại thêm, nhưng mà vẫn dặn dò một câu, có mâu thuẫn thì hãy thông qua pháp luật để giải quyết, đừng gây ảnh hưởng đến trật tự bình thường của bệnh viện.
Khương Bích Kiều cam đoan.
Một nhóm người rút lui, nhưng người trong phòng bệnh lại không muốn, lo lắng nhóm người kia lại đến gây sự, la hét muốn đổi phòng bệnh.
Khương Bích Kiều có chút xấu hổ, thế là chủ động đưa ra yêu cầu đổi phòng bệnh.
Thư Trúc lại sắp xếp đổi cho cô ta một phòng bệnh ở một người.
Sau khi thu dọn xong tất cả, đã tới gần giữa trưa.
Khương Bích Kiều nắm tay cô ta, nói, “Thư Trúc, cảm ơn em, hôm nay đã mang đến cho em nhiều phiền phức như vậy.”
“Chị Kiều, giữa hai người chúng ta còn cần nói cảm ơn sao?”
Hai ngày nay tâm trạng của Thư Trúc không tốt, cũng không có mấy người bạn nói chuyện hợp cạ ở bệnh viện Đông Châu, hơn nữa sau khi chia tay với Thôi Phong, bây giờ cô ta đã thành trò cười trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870984/chuong-818.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.