Anh cả nghiêm mặt nói: “Món quà này gia đình anh không thể nhận được, sẽ ảnh hưởng tới việc học của Hiểu Mân đó.”
Mục Tuyết nói với Hiểu Mân: “Em hứa với chị chỉ nghịch máy tính lúc được nghỉ hè thôi, còn bình thường thì phải dùng cho việc học nhé! Có được không?”
Hiểu Mân gật đầu lia lịa
Anh cả định nói gì đó, Mục Tuyết liền nói trước: “Anh ạ, đây là lần đầu em tới đây chơi, muốn tặng Hiểu Mân một món quà nhỏ, nếu anh không nhận thì em cũng không dám ở lại ăn cơm đâu ạ.”
Anh cả nghe vậy cũng không biết nên nói gì nữa.
Mục Tuyết nói với mẹ Hiểu Mân:” Chị cho phép Hiểu Mân nhận đi ạ, nếu không em sẽ buồn lắm.”
Bà Triệu nói: “Con dâu à, đây là tấm lòng của Mục Tuyết, con đừng từ chối nữa.”
Chị dâu thở dài nói: “Hiểu Mân đừng nhìn nữa,con mau cảm ơn chị đi chứ. Mẹ dặn con trước nhớ là chỉ dùng để học, nếu dùng để chơi mẹ sẽ thu lại đó nhé.”
“Em cảm ơn chị ạ, chúc chị và chú mãi mãi hạnh phúc bên nhau. Nếu sau này chú ấy dám bặt nạt chị thì chị bảo em nhé, em sẽ bảo vệ chị.”
Mục Tuyết nhìn Hiểu Mân không nhịn được mà bật cười: “Anh ấy mà dám sao?”
Triệu Nam Thiên nói giọng trách móc: “Được đó Triệu Hiểu Mân, cháu thật không có lương tâm,chú ngày trước tốt với cháu như thế,bây giờ thì một chiếc máy tính cũng có thể mua chuộc được cháu rồi.”
Hiểu Mân ôm chiếc máy tính chạy đến hôn vào má mẹ: “Mẹ của con là tốt nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870954/chuong-788.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.